5 bài văn tả con vật hay nhất
Dưới đây là một số bài văn mô tả con vật (tả con mèo, tả con chó, tả con gà…) hay nhất của các em học trò. Trên cơ sở quan sát thực tiễn hoặc quan sát qua phim ảnh, các em đã mô tả những con vật nhưng mà mình thích thú bằng ngôn từ chân thực, sinh động và có phần khôi hài.
1. Bài văn tả con mèo
Vào ngày sinh nhật thứ 8 của tôi, bà tôi đã tặng cho tôi một con mèo rất dễ thương và đáng yêu. Ngay lúc tôi nhìn thấy bạn, tôi đã rất hạnh phúc và vui tươi! Em thường gọi anh với cái tên dễ thương là Mi.
Bạn đang xem: 5 bài văn tả con vật hay nhất
“Meo, meo, meo”, hàng ngày, mỗi lúc tôi ngồi vào bàn học, chú Mi lại tới gục đầu vào chân tôi. Mi thân thiện và gắn bó với tôi hàng ngày. Ngày bà nội tặng em, con mèo chỉ to bằng chai nước khoáng nhỏ, nhưng giờ nó to bằng chai Coke lớn. Toàn thân chú được bao phủ bởi một màu vàng điểm thêm vài đốm trắng làm cho chiếc áo của chú càng thêm đẹp. Đầu của anh ta lớn hơn một tẹo so với quả bóng tennis. Mắt tròn như viên bi và sáng như đèn pha. Mũi hồng hào, lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Tai bạn mới nghe làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, anh có thể phát hiện đó là chuyện gì, có cần khắc phục hay ko. Cái tai và cái mũi đấy là chiếc ra-đa của anh để phát hiện những con chuột tinh khôn hay phá hoại, ăn trộm lúa của dân. Cổ Mị quấn một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn chân của nó ko cao lắm so với thân hình, nhưng nó chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em cho biết, những miếng thịt giúp Mi vận chuyển nhẹ nhõm, ko gây tiếng động nhỏ khiến nhiều con chuột ko ngờ tới. Nanh vuốt của nó rất sắc và nhọn. Một lần, những nanh vuốt đó để lại dấu vết trên tay tôi lúc tôi chơi với chú của mình. Chính những chiếc nanh vuốt đó là vũ khí lợi hại của hắn nhưng mà loài chuột nào cũng phải sợ hãi lúc nhìn thấy. Bất kỳ lúc nào nó muốn chơi với tôi, nó sẽ xoa đầu tay tôi rồi dùng nanh vuốt cào vào tay tôi. Ồ! Cái đuôi của bạn linh hoạt làm sao! Cái đuôi như dấu ngã, giấu đi đâu được. Mỗi ngày, anh chỉ ngủ. Tuy nhiên, lũ chuột ko dám quấy rầy chú vì chú rất khôn, có thể lũ chuột đã cảnh giác, tưởng rằng Mị đang rình rập chúng. Đêm tối Mí Ta mới đi làm thuê cho chủ. Anh đấy biết tất cả các cách của những con chuột. Ko con chuột nào thoát được nếu phát xuất hiện nó.
Một lần, tôi chứng kiến nó bắt chuột vào ban ngày. Có nhẽ, con chuột đó đã quá đói để ăn trộm vào ban ngày. Bác Mí cải trang rất giỏi, bác núp sau cái thanh hao cạnh thùng thóc. Một con chuột rất tinh ranh, mắt sáng long lanh, đi chậm rãi định trèo lên vựa lúa để chui vào ăn thóc. Bạn nằm yên như thể bạn đang ngủ. Bất thần bị “chụp” một cái, chỉ nghe một tiếng “gà” vô vọng, Mí ta ngoạm lấy con mồi trong nanh vuốt. Xót xa trước chiến công, Mị thả chuột ra vườn. Anh thả chuột ra, dùng chân trước nghịch chuột hết lần này tới lần khác. Con chuột vội bỏ chạy nhưng thoát nạn. Tôi nghĩ con chuột chỉ sợ chết thôi. Sau đó, anh ung dung ngồi ăn hết số chuột đó. Mỗi lần nó bắt được chuột, tôi lại vuốt ve động viên nó. Tới bữa, tôi thưởng cho nó món ngon nhất. Tôi trông rất hạnh phúc. Mi ăn rất ít, mỗi ngày ăn ko hết bát cơm. Lúc ăn, anh đấy cứ ăn từng chút một. Tôi thường nghe người ta nói “ăn như mèo” quả ko sai. Dù đói tới mấy Mi cũng ăn rất chậm. Ko giống như Gold – chú chó tinh nghịch, hay ăn hung hãn của tôi. Vàng và Mi rất thân với nhau. Hàng ngày, chúng chơi với nhau nhưng mà ko hề có xích mích. Buổi sáng, lúc nắng vàng trải khắp sân, Mị duỗi thẳng bốn chân, đôi mắt khép hờ trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, anh ta đưa tay lên mặt con châu chấu, như thể anh ta đang rửa mặt. Buổi tối, lúc cả nhà ăn cơm xong, Mi luôn tranh thủ ngồi vào lòng mẹ thủ thỉ.
Em yêu Mi nhiều lắm. Mi ko chỉ là món quà lưu niệm được bà nội tặng nhưng mà nó còn là “chuyên gia diệt chuột” của gia đình tôi. Các bạn tương trợ gia đình tôi rất nhiều trong chiến dịch diệt trừ chuột. Từ lúc có Mi, gia đình tôi ko còn lo chuột nữa. Em sẽ chăm sóc Mi thật tốt, chơi với Mi thật vui vẻ để nghe theo lời dặn của bà ngoại lúc đã giao Mi cho em.
Bài văn tả về một chú chó thông minh
Trong nhà tôi nuôi rất nhiều con vật, nhưng thông minh và gắn bó với tôi nhất là con chó Lu Lu.
Lu Lu được sắm vào nhà cô từ lúc còn nhỏ, tới nay cô đã được 2 tuổi, bằng tuổi em gái mình. Lúc mới về nhà, chắc mới xa mẹ nên chú chó vô cùng nhút nhát, đứa nào cũng chỉ quanh quẩn trong xó bếp, ko dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời kì làm quen với mọi người trong gia đình, Lu Lu mở màn bạo dạn hơn. Bố làm cho Lu Lu một ngôi nhà tranh nhỏ ngoài hiên và lót bằng một ít vải ấm. Lu Lu có vẻ thích cái lồng lắm, nó cứ chui ra chui vào như trò trẻ em.
Lu Lu có bộ lông vàng, tôi ko biết nó là giống gì. Lu Lu năm nay 2 tuổi trông vô cùng to lớn, chẳng bù cho sự nhỏ nhắn, mỏng manh trước đây. Lu Lu nặng khoảng 15 kg. Với người trong nhà, anh rất dịu dàng, nhưng với người lạ, anh rất hung hãn. Hàm răng trắng, nhọn hoắt, chiếc lưỡi hồng hào thè ra suốt ngày để thở. Tai nghe tiếng động lạ sẽ lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong lên cụp xuống mỗi lúc cô nhỏ vuốt đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, cô đấy có thể hiểu mọi thứ sau một thời kì. Nhỏ biết đi vệ sinh đúng chỗ, ko bao giờ bước vào nhà, luôn đợi người cho ăn nhưng chưa bao giờ ăn vụng. Ko chỉ vậy, Lu Lu còn biết đi bằng hai chân như chú chó trong rạp xiếc. Nhà em ko bao giờ có chuột vì Lu Lu bắt chuột rất giỏi, chuột phá phách nhưng ko bao giờ dám lại gần. Trò chơi thích thú của Lu Lu là chơi đuổi bắt. Mỗi lúc tôi chạy, anh đấy đuổi theo tôi với vẻ mặt rất phấn khích.
Đêm tới, lúc cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, Lu Lu thầm lặng canh giấc ngủ cho mọi người. Mọi người trong gia đình tôi đều yêu quý anh đấy. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Lu Lu từ lâu đã trở thành một thành viên ko thể thiếu trong gia đình.
Bài văn tả con gà trống
Đông chỉ biết đỏ mặt. Bỗng một tiếng gáy lanh lảnh vang lên xua tan sương sớm. Đó là tiếng gáy của chú gà trống nhưng mà tôi vô cùng thích thú.
Gà của tôi nhiều, có tới vài chục con, nhưng chỉ có chú là khác. Chú thuộc giống gà lai, to khỏe như một đô vật kiệt xuất. Anh đấy mặc một chiếc áo sơ mi màu tím. Cánh và đuôi có màu xanh pha trộn. Đầu to bằng nắm tay, mào đỏ như một chiếc vương miện nhỏ. Đôi mắt tròn như hai hạt nhãn. Mỏ có màu vàng sẫm. Đôi chân màu vàng nghệ, cựa nhọn và sắc.
Hai cánh to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc. Đuôi có nhiều màu sắc nhưng nổi trội nhất là màu xanh đen cong cong như hình lưỡi liềm. Bộ lông ba màu đỏ, xanh, đen uốn lượn như hoa văn càng làm tăng thêm vẻ “sang chảnh, lịch lãm” của chú. Trong các hoạt động cùng bầy đàn, có nhẽ anh là người chịu đựng nhất. Mỗi lần tôi làm đổ thức ăn ra sân là nó chạy tới nhưng tôi ko thấy nó đánh nhau với người nào. Thậm chí, có miếng mồi ngon, anh cũng chia năm sẻ bảy với lũ gà mái non.
Tôi yêu chú gà trống này vô cùng. Các bạn ko chỉ góp phần tăng gia sản xuất cho gia đình tôi nhưng mà còn như chiếc đồng hồ báo thức, thúc giục mọi người dậy đúng giờ đi làm, lũ trẻ chúng tôi cắp sách tới trường.
Bài văn tả con lợn
Chú tôi có một con lợn ở nhà. Mỗi lần về quê, em thường ra ngoài xem bác cho lợn ăn. Chú lợn rất ngộ nghĩnh và dễ thương.
Bác định nuôi trong khoảng thời gian dài nên chọn giống lợn mán. Con lợn hiện đã được 6 tháng tuổi. Lúc mới bị bắt, anh ta chỉ nhỏ con, nhưng giờ anh ta đã nặng 60 kg. Chú em thường xuyên cân chú để biết tình hình nhưng mà chăm sóc tốt hơn. Con lợn có màu trắng đen, nổi trội trên đó là những sợi lông ngắn và cứng, vuốt có cảm giác hơi tê. Đầu chú như quả dưa hấu nhỏ, suốt ngày cụp xuống trông rất đáng yêu. Tai nó như hai cái lá mít, hễ nó động đậy là rung lên. Tôi nhận thấy rằng đôi tai của anh đấy cũng có thể vẫy theo một cách rất buồn cười.
Đôi mắt chú dài, đen tuyền như hai hòn bi ve. Hai lỗ mũi nhỏ hồng hào suốt ngày khịt mũi, thỉnh thoảng lại nhảy mũi rất đáng yêu. Mõm dài với hàm răng sắc nhọn. Lúc mới sắm về, bác tôi đã nhổ nanh cho con lợn khiến nó la hét ồn ã cả nhà. Thân hình chú tròn trịa, cái bụng sồ sề rơi xuống đất. Mông tròn đầy. Bốn chân khỏe, cứng cáp với nanh vuốt dày và cứng. Đuôi ko dài lắm, ve vẩy suốt ngày để đuổi ruồi, cuối đuôi có một bộ lông ngắn màu đen.
Con lợn rất tham ăn. Chú tôi rất vui vì điều này, nó sẽ lớn nhanh thôi. Hễ nghe tiếng bước chân tới gần, nó lại chồm dậy, nghểnh cổ kêu éc éc, dụi mõm vào chấn song cửa chuồng giả vờ đói. Thức ăn đầy máng, nó thò mõm vào ăn một cách ngon lành, ùng ục ùng ục sung sướng tới chiều. Tầm thường một ngày chú chỉ ăn 2 bữa sáng và chiều, thỉnh thoảng chú tôi cho chú ăn thêm rau muống.
Anh đấy thích ăn rau chân vịt. Mỗi lần về quê, em thường đi hái rau muống ném cho bác ăn. Các loại rau ngon làm tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Ăn xong, nó lảo đảo lui vào một góc nằm lăn ra ngủ. Thỉnh thoảng một con ruồi hay một con muỗi bay tới và nó vẫy đuôi xua đi. Buồn quá, anh vùi đầu vào góc tường ủi đồ. Nhìn thấy chú lợn đáng yêu trong chuồng là một điều rất thú vị.
Tôi rất yêu chú lợn vì những hành động ngộ nghĩnh của nó. Mỗi lần tôi về nhà, tôi đều ra ngoài để gặp chú tôi. Mỗi lần nhìn thấy con trưởng thành, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Một ngày nào đó con lợn sẽ giúp kinh tế gia đình tôi khấm khá hơn. Điều đó càng khiến tôi yêu anh nhiều hơn.
Đăng bởi: BNC.Edu.vn
Danh mục: Tổng hợp
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về 5 bài văn tả con vật hay nhất” state=”close”]
5 bài văn tả con vật hay nhất
Hình Ảnh về: 5 bài văn tả con vật hay nhất
Video về: 5 bài văn tả con vật hay nhất
Wiki về 5 bài văn tả con vật hay nhất
5 bài văn tả con vật hay nhất -
5 bài văn tả con vật hay nhất
Dưới đây là một số bài văn mô tả con vật (tả con mèo, tả con chó, tả con gà…) hay nhất của các em học trò. Trên cơ sở quan sát thực tiễn hoặc quan sát qua phim ảnh, các em đã mô tả những con vật nhưng mà mình thích thú bằng ngôn từ chân thực, sinh động và có phần khôi hài.
1. Bài văn tả con mèo
Vào ngày sinh nhật thứ 8 của tôi, bà tôi đã tặng cho tôi một con mèo rất dễ thương và đáng yêu. Ngay lúc tôi nhìn thấy bạn, tôi đã rất hạnh phúc và vui tươi! Em thường gọi anh với cái tên dễ thương là Mi.
Bạn đang xem: 5 bài văn tả con vật hay nhất
“Meo, meo, meo”, hàng ngày, mỗi lúc tôi ngồi vào bàn học, chú Mi lại tới gục đầu vào chân tôi. Mi thân thiện và gắn bó với tôi hàng ngày. Ngày bà nội tặng em, con mèo chỉ to bằng chai nước khoáng nhỏ, nhưng giờ nó to bằng chai Coke lớn. Toàn thân chú được bao phủ bởi một màu vàng điểm thêm vài đốm trắng làm cho chiếc áo của chú càng thêm đẹp. Đầu của anh ta lớn hơn một tẹo so với quả bóng tennis. Mắt tròn như viên bi và sáng như đèn pha. Mũi hồng hào, lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Tai bạn mới nghe làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, anh có thể phát hiện đó là chuyện gì, có cần khắc phục hay ko. Cái tai và cái mũi đấy là chiếc ra-đa của anh để phát hiện những con chuột tinh khôn hay phá hoại, ăn trộm lúa của dân. Cổ Mị quấn một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn chân của nó ko cao lắm so với thân hình, nhưng nó chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em cho biết, những miếng thịt giúp Mi vận chuyển nhẹ nhõm, ko gây tiếng động nhỏ khiến nhiều con chuột ko ngờ tới. Nanh vuốt của nó rất sắc và nhọn. Một lần, những nanh vuốt đó để lại dấu vết trên tay tôi lúc tôi chơi với chú của mình. Chính những chiếc nanh vuốt đó là vũ khí lợi hại của hắn nhưng mà loài chuột nào cũng phải sợ hãi lúc nhìn thấy. Bất kỳ lúc nào nó muốn chơi với tôi, nó sẽ xoa đầu tay tôi rồi dùng nanh vuốt cào vào tay tôi. Ồ! Cái đuôi của bạn linh hoạt làm sao! Cái đuôi như dấu ngã, giấu đi đâu được. Mỗi ngày, anh chỉ ngủ. Tuy nhiên, lũ chuột ko dám quấy rầy chú vì chú rất khôn, có thể lũ chuột đã cảnh giác, tưởng rằng Mị đang rình rập chúng. Đêm tối Mí Ta mới đi làm thuê cho chủ. Anh đấy biết tất cả các cách của những con chuột. Ko con chuột nào thoát được nếu phát xuất hiện nó.
Một lần, tôi chứng kiến nó bắt chuột vào ban ngày. Có nhẽ, con chuột đó đã quá đói để ăn trộm vào ban ngày. Bác Mí cải trang rất giỏi, bác núp sau cái thanh hao cạnh thùng thóc. Một con chuột rất tinh ranh, mắt sáng long lanh, đi chậm rãi định trèo lên vựa lúa để chui vào ăn thóc. Bạn nằm yên như thể bạn đang ngủ. Bất thần bị “chụp” một cái, chỉ nghe một tiếng “gà” vô vọng, Mí ta ngoạm lấy con mồi trong nanh vuốt. Xót xa trước chiến công, Mị thả chuột ra vườn. Anh thả chuột ra, dùng chân trước nghịch chuột hết lần này tới lần khác. Con chuột vội bỏ chạy nhưng thoát nạn. Tôi nghĩ con chuột chỉ sợ chết thôi. Sau đó, anh ung dung ngồi ăn hết số chuột đó. Mỗi lần nó bắt được chuột, tôi lại vuốt ve động viên nó. Tới bữa, tôi thưởng cho nó món ngon nhất. Tôi trông rất hạnh phúc. Mi ăn rất ít, mỗi ngày ăn ko hết bát cơm. Lúc ăn, anh đấy cứ ăn từng chút một. Tôi thường nghe người ta nói “ăn như mèo” quả ko sai. Dù đói tới mấy Mi cũng ăn rất chậm. Ko giống như Gold – chú chó tinh nghịch, hay ăn hung hãn của tôi. Vàng và Mi rất thân với nhau. Hàng ngày, chúng chơi với nhau nhưng mà ko hề có xích mích. Buổi sáng, lúc nắng vàng trải khắp sân, Mị duỗi thẳng bốn chân, đôi mắt khép hờ trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, anh ta đưa tay lên mặt con châu chấu, như thể anh ta đang rửa mặt. Buổi tối, lúc cả nhà ăn cơm xong, Mi luôn tranh thủ ngồi vào lòng mẹ thủ thỉ.
Em yêu Mi nhiều lắm. Mi ko chỉ là món quà lưu niệm được bà nội tặng nhưng mà nó còn là “chuyên gia diệt chuột” của gia đình tôi. Các bạn tương trợ gia đình tôi rất nhiều trong chiến dịch diệt trừ chuột. Từ lúc có Mi, gia đình tôi ko còn lo chuột nữa. Em sẽ chăm sóc Mi thật tốt, chơi với Mi thật vui vẻ để nghe theo lời dặn của bà ngoại lúc đã giao Mi cho em.
Bài văn tả về một chú chó thông minh
Trong nhà tôi nuôi rất nhiều con vật, nhưng thông minh và gắn bó với tôi nhất là con chó Lu Lu.
Lu Lu được sắm vào nhà cô từ lúc còn nhỏ, tới nay cô đã được 2 tuổi, bằng tuổi em gái mình. Lúc mới về nhà, chắc mới xa mẹ nên chú chó vô cùng nhút nhát, đứa nào cũng chỉ quanh quẩn trong xó bếp, ko dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời kì làm quen với mọi người trong gia đình, Lu Lu mở màn bạo dạn hơn. Bố làm cho Lu Lu một ngôi nhà tranh nhỏ ngoài hiên và lót bằng một ít vải ấm. Lu Lu có vẻ thích cái lồng lắm, nó cứ chui ra chui vào như trò trẻ em.
Lu Lu có bộ lông vàng, tôi ko biết nó là giống gì. Lu Lu năm nay 2 tuổi trông vô cùng to lớn, chẳng bù cho sự nhỏ nhắn, mỏng manh trước đây. Lu Lu nặng khoảng 15 kg. Với người trong nhà, anh rất dịu dàng, nhưng với người lạ, anh rất hung hãn. Hàm răng trắng, nhọn hoắt, chiếc lưỡi hồng hào thè ra suốt ngày để thở. Tai nghe tiếng động lạ sẽ lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong lên cụp xuống mỗi lúc cô nhỏ vuốt đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, cô đấy có thể hiểu mọi thứ sau một thời kì. Nhỏ biết đi vệ sinh đúng chỗ, ko bao giờ bước vào nhà, luôn đợi người cho ăn nhưng chưa bao giờ ăn vụng. Ko chỉ vậy, Lu Lu còn biết đi bằng hai chân như chú chó trong rạp xiếc. Nhà em ko bao giờ có chuột vì Lu Lu bắt chuột rất giỏi, chuột phá phách nhưng ko bao giờ dám lại gần. Trò chơi thích thú của Lu Lu là chơi đuổi bắt. Mỗi lúc tôi chạy, anh đấy đuổi theo tôi với vẻ mặt rất phấn khích.
Đêm tới, lúc cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, Lu Lu thầm lặng canh giấc ngủ cho mọi người. Mọi người trong gia đình tôi đều yêu quý anh đấy. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Lu Lu từ lâu đã trở thành một thành viên ko thể thiếu trong gia đình.
Bài văn tả con gà trống
Đông chỉ biết đỏ mặt. Bỗng một tiếng gáy lanh lảnh vang lên xua tan sương sớm. Đó là tiếng gáy của chú gà trống nhưng mà tôi vô cùng thích thú.
Gà của tôi nhiều, có tới vài chục con, nhưng chỉ có chú là khác. Chú thuộc giống gà lai, to khỏe như một đô vật kiệt xuất. Anh đấy mặc một chiếc áo sơ mi màu tím. Cánh và đuôi có màu xanh pha trộn. Đầu to bằng nắm tay, mào đỏ như một chiếc vương miện nhỏ. Đôi mắt tròn như hai hạt nhãn. Mỏ có màu vàng sẫm. Đôi chân màu vàng nghệ, cựa nhọn và sắc.
Hai cánh to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc. Đuôi có nhiều màu sắc nhưng nổi trội nhất là màu xanh đen cong cong như hình lưỡi liềm. Bộ lông ba màu đỏ, xanh, đen uốn lượn như hoa văn càng làm tăng thêm vẻ “sang chảnh, lịch lãm” của chú. Trong các hoạt động cùng bầy đàn, có nhẽ anh là người chịu đựng nhất. Mỗi lần tôi làm đổ thức ăn ra sân là nó chạy tới nhưng tôi ko thấy nó đánh nhau với người nào. Thậm chí, có miếng mồi ngon, anh cũng chia năm sẻ bảy với lũ gà mái non.
Tôi yêu chú gà trống này vô cùng. Các bạn ko chỉ góp phần tăng gia sản xuất cho gia đình tôi nhưng mà còn như chiếc đồng hồ báo thức, thúc giục mọi người dậy đúng giờ đi làm, lũ trẻ chúng tôi cắp sách tới trường.
Bài văn tả con lợn
Chú tôi có một con lợn ở nhà. Mỗi lần về quê, em thường ra ngoài xem bác cho lợn ăn. Chú lợn rất ngộ nghĩnh và dễ thương.
Bác định nuôi trong khoảng thời gian dài nên chọn giống lợn mán. Con lợn hiện đã được 6 tháng tuổi. Lúc mới bị bắt, anh ta chỉ nhỏ con, nhưng giờ anh ta đã nặng 60 kg. Chú em thường xuyên cân chú để biết tình hình nhưng mà chăm sóc tốt hơn. Con lợn có màu trắng đen, nổi trội trên đó là những sợi lông ngắn và cứng, vuốt có cảm giác hơi tê. Đầu chú như quả dưa hấu nhỏ, suốt ngày cụp xuống trông rất đáng yêu. Tai nó như hai cái lá mít, hễ nó động đậy là rung lên. Tôi nhận thấy rằng đôi tai của anh đấy cũng có thể vẫy theo một cách rất buồn cười.
Đôi mắt chú dài, đen tuyền như hai hòn bi ve. Hai lỗ mũi nhỏ hồng hào suốt ngày khịt mũi, thỉnh thoảng lại nhảy mũi rất đáng yêu. Mõm dài với hàm răng sắc nhọn. Lúc mới sắm về, bác tôi đã nhổ nanh cho con lợn khiến nó la hét ồn ã cả nhà. Thân hình chú tròn trịa, cái bụng sồ sề rơi xuống đất. Mông tròn đầy. Bốn chân khỏe, cứng cáp với nanh vuốt dày và cứng. Đuôi ko dài lắm, ve vẩy suốt ngày để đuổi ruồi, cuối đuôi có một bộ lông ngắn màu đen.
Con lợn rất tham ăn. Chú tôi rất vui vì điều này, nó sẽ lớn nhanh thôi. Hễ nghe tiếng bước chân tới gần, nó lại chồm dậy, nghểnh cổ kêu éc éc, dụi mõm vào chấn song cửa chuồng giả vờ đói. Thức ăn đầy máng, nó thò mõm vào ăn một cách ngon lành, ùng ục ùng ục sung sướng tới chiều. Tầm thường một ngày chú chỉ ăn 2 bữa sáng và chiều, thỉnh thoảng chú tôi cho chú ăn thêm rau muống.
Anh đấy thích ăn rau chân vịt. Mỗi lần về quê, em thường đi hái rau muống ném cho bác ăn. Các loại rau ngon làm tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Ăn xong, nó lảo đảo lui vào một góc nằm lăn ra ngủ. Thỉnh thoảng một con ruồi hay một con muỗi bay tới và nó vẫy đuôi xua đi. Buồn quá, anh vùi đầu vào góc tường ủi đồ. Nhìn thấy chú lợn đáng yêu trong chuồng là một điều rất thú vị.
Tôi rất yêu chú lợn vì những hành động ngộ nghĩnh của nó. Mỗi lần tôi về nhà, tôi đều ra ngoài để gặp chú tôi. Mỗi lần nhìn thấy con trưởng thành, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Một ngày nào đó con lợn sẽ giúp kinh tế gia đình tôi khấm khá hơn. Điều đó càng khiến tôi yêu anh nhiều hơn.
Đăng bởi: BNC.Edu.vn
Danh mục: Tổng hợp
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” 5_bai_van_ta_con_vat_hay_nhat”>5 bài văn tả con vật hay nhất
Dưới đây là một số bài văn miêu tả con vật (tả con mèo, tả con chó, tả con gà…) hay nhất của các em học sinh. Trên cơ sở quan sát thực tế hoặc quan sát qua phim ảnh, các em đã miêu tả những con vật mà mình yêu thích bằng ngôn từ chân thực, sinh động và có phần hài hước.
1. Bài văn tả con mèo
Vào ngày sinh nhật thứ 8 của tôi, bà tôi đã tặng cho tôi một con mèo rất dễ thương và đáng yêu. Ngay khi tôi nhìn thấy bạn, tôi đã rất hạnh phúc và vui mừng! Em thường gọi anh với cái tên dễ thương là Mi.
Bạn đang xem: 5 bài văn tả con vật hay nhất
“Meo, meo, meo”, hàng ngày, mỗi khi tôi ngồi vào bàn học, chú Mi lại đến gục đầu vào chân tôi. Mi gần gũi và gắn bó với tôi hàng ngày. Ngày bà nội tặng em, con mèo chỉ to bằng chai nước khoáng nhỏ, nhưng giờ nó to bằng chai Coke lớn. Toàn thân chú được bao phủ bởi một màu vàng điểm thêm vài đốm trắng làm cho chiếc áo của chú càng thêm đẹp. Đầu của anh ta lớn hơn một chút so với quả bóng tennis. Mắt tròn như viên bi và sáng như đèn pha. Mũi hồng hào, lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Tai bạn mới nghe làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, anh có thể phát hiện đó là chuyện gì, có cần giải quyết hay không. Cái tai và cái mũi ấy là chiếc ra-đa của anh để phát hiện những con chuột tinh khôn hay phá hoại, ăn trộm lúa của dân. Cổ Mị quấn một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn chân của nó không cao lắm so với thân hình, nhưng nó chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em cho biết, những miếng thịt giúp Mi di chuyển nhẹ nhàng, không gây tiếng động nhỏ khiến nhiều con chuột không ngờ tới. Móng vuốt của nó rất sắc và nhọn. Một lần, những móng vuốt đó để lại dấu vết trên tay tôi khi tôi chơi với chú của mình. Chính những chiếc móng vuốt đó là vũ khí lợi hại của hắn mà loài chuột nào cũng phải khiếp sợ khi nhìn thấy. Bất cứ khi nào nó muốn chơi với tôi, nó sẽ xoa đầu tay tôi rồi dùng móng vuốt cào vào tay tôi. Ồ! Cái đuôi của bạn linh hoạt làm sao! Cái đuôi như dấu ngã, giấu đi đâu được. Mỗi ngày, anh chỉ ngủ. Tuy nhiên, lũ chuột không dám quấy rầy chú vì chú rất khôn, có thể lũ chuột đã cảnh giác, tưởng rằng Mị đang rình rập chúng. Ban đêm Mí Ta mới đi làm thuê cho chủ. Anh ấy biết tất cả các cách của những con chuột. Không con chuột nào thoát được nếu phát hiện ra nó.
Một lần, tôi chứng kiến nó bắt chuột vào ban ngày. Có lẽ, con chuột đó đã quá đói để ăn trộm vào ban ngày. Bác Mí cải trang rất giỏi, bác núp sau cái chổi cạnh thùng thóc. Một con chuột rất tinh ranh, mắt sáng long lanh, đi chậm rãi định trèo lên vựa lúa để chui vào ăn thóc. Bạn nằm yên như thể bạn đang ngủ. Bất ngờ bị “chụp” một cái, chỉ nghe một tiếng “gà” tuyệt vọng, Mí ta ngoạm lấy con mồi trong móng vuốt. Xót xa trước chiến công, Mị thả chuột ra vườn. Anh thả chuột ra, dùng chân trước nghịch chuột hết lần này đến lần khác. Con chuột vội bỏ chạy nhưng thoát nạn. Tôi nghĩ con chuột chỉ sợ chết thôi. Sau đó, anh ung dung ngồi ăn hết số chuột đó. Mỗi lần nó bắt được chuột, tôi lại vuốt ve động viên nó. Đến bữa, tôi thưởng cho nó món ngon nhất. Tôi trông rất hạnh phúc. Mi ăn rất ít, mỗi ngày ăn không hết bát cơm. Khi ăn, anh ấy cứ ăn từng chút một. Tôi thường nghe người ta nói “ăn như mèo” quả không sai. Dù đói đến mấy Mi cũng ăn rất chậm. Không giống như Gold – chú chó tinh nghịch, hay ăn hung hãn của tôi. Vàng và Mi rất thân với nhau. Hàng ngày, chúng chơi với nhau mà không hề có xích mích. Buổi sáng, khi nắng vàng trải khắp sân, Mị duỗi thẳng bốn chân, đôi mắt khép hờ trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, anh ta đưa tay lên mặt con châu chấu, như thể anh ta đang rửa mặt. Buổi tối, khi cả nhà ăn cơm xong, Mi luôn tranh thủ ngồi vào lòng mẹ thủ thỉ.
Em yêu Mi nhiều lắm. Mi không chỉ là món quà lưu niệm được bà nội tặng mà nó còn là “chuyên gia diệt chuột” của gia đình tôi. Các bạn giúp đỡ gia đình tôi rất nhiều trong chiến dịch diệt trừ chuột. Từ khi có Mi, gia đình tôi không còn lo chuột nữa. Em sẽ chăm sóc Mi thật tốt, chơi với Mi thật vui vẻ để nghe theo lời dặn của bà ngoại khi đã giao Mi cho em.
Bài văn tả về một chú chó thông minh
Trong nhà tôi nuôi rất nhiều con vật, nhưng thông minh và gắn bó với tôi nhất là con chó Lu Lu.
Lu Lu được mua vào nhà cô từ khi còn bé, đến nay cô đã được 2 tuổi, bằng tuổi em gái mình. Khi mới về nhà, chắc mới xa mẹ nên chú chó vô cùng nhút nhát, đứa nào cũng chỉ quanh quẩn trong xó bếp, không dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian làm quen với mọi người trong gia đình, Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một ngôi nhà tranh nhỏ ngoài hiên và lót bằng một ít vải ấm. Lu Lu có vẻ thích cái lồng lắm, nó cứ chui ra chui vào như trò trẻ con.
Lu Lu có bộ lông vàng, tôi không biết nó là giống gì. Lu Lu năm nay 2 tuổi trông vô cùng to lớn, chẳng bù cho sự nhỏ nhắn, mong manh trước đây. Lu Lu nặng khoảng 15 kg. Với người trong nhà, anh rất dịu dàng, nhưng với người lạ, anh rất hung dữ. Hàm răng trắng, nhọn hoắt, chiếc lưỡi hồng hào thè ra suốt ngày để thở. Tai nghe tiếng động lạ sẽ lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong lên cụp xuống mỗi khi cô bé vuốt đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, cô ấy có thể hiểu mọi thứ sau một thời gian. Bé biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước vào nhà, luôn đợi người cho ăn nhưng chưa bao giờ ăn vụng. Không chỉ vậy, Lu Lu còn biết đi bằng hai chân như chú chó trong rạp xiếc. Nhà em không bao giờ có chuột vì Lu Lu bắt chuột rất giỏi, chuột phá phách nhưng không bao giờ dám lại gần. Trò chơi yêu thích của Lu Lu là chơi đuổi bắt. Mỗi khi tôi chạy, anh ấy đuổi theo tôi với vẻ mặt rất phấn khích.
Đêm đến, khi cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, Lu Lu âm thầm canh giấc ngủ cho mọi người. Mọi người trong gia đình tôi đều yêu quý anh ấy. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Lu Lu từ lâu đã trở thành một thành viên không thể thiếu trong gia đình.
Bài văn tả con gà trống
Đông chỉ biết đỏ mặt. Bỗng một tiếng gáy lanh lảnh vang lên xua tan sương sớm. Đó là tiếng gáy của chú gà trống mà tôi vô cùng yêu thích.
Gà của tôi nhiều, có đến vài chục con, nhưng chỉ có chú là khác. Chú thuộc giống gà lai, to khỏe như một đô vật kiệt xuất. Anh ấy mặc một chiếc áo sơ mi màu tím. Cánh và đuôi có màu xanh pha trộn. Đầu to bằng nắm tay, mào đỏ như một chiếc vương miện nhỏ. Đôi mắt tròn như hai hạt nhãn. Mỏ có màu vàng sẫm. Đôi chân màu vàng nghệ, cựa nhọn và sắc.
Hai cánh to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc. Đuôi có nhiều màu sắc nhưng nổi bật nhất là màu xanh đen cong cong như hình lưỡi liềm. Bộ lông ba màu đỏ, xanh, đen uốn lượn như hoa văn càng làm tăng thêm vẻ “sang chảnh, lịch lãm” của chú. Trong các hoạt động cùng bầy đàn, có lẽ anh là người chịu đựng nhất. Mỗi lần tôi làm đổ thức ăn ra sân là nó chạy đến nhưng tôi không thấy nó đánh nhau với ai. Thậm chí, có miếng mồi ngon, anh cũng chia năm sẻ bảy với lũ gà mái non.
Tôi yêu chú gà trống này vô cùng. Các bạn không chỉ góp phần tăng gia sản xuất cho gia đình tôi mà còn như chiếc đồng hồ báo thức, thúc giục mọi người dậy đúng giờ đi làm, lũ trẻ chúng tôi cắp sách đến trường.
Bài văn tả con lợn
Chú tôi có một con lợn ở nhà. Mỗi lần về quê, em thường ra ngoài xem bác cho lợn ăn. Chú lợn rất ngộ nghĩnh và dễ thương.
Bác định nuôi lâu dài nên chọn giống lợn mán. Con lợn hiện đã được 6 tháng tuổi. Khi mới bị bắt, anh ta chỉ nhỏ con, nhưng giờ anh ta đã nặng 60 kg. Chú em thường xuyên cân chú để biết tình hình mà chăm sóc tốt hơn. Con lợn có màu trắng đen, nổi bật trên đó là những sợi lông ngắn và cứng, vuốt có cảm giác hơi tê. Đầu chú như quả dưa hấu nhỏ, suốt ngày cụp xuống trông rất đáng yêu. Tai nó như hai cái lá mít, hễ nó động đậy là rung lên. Tôi nhận thấy rằng đôi tai của anh ấy cũng có thể vẫy theo một cách rất buồn cười.
Đôi mắt chú dài, đen tuyền như hai hòn bi ve. Hai lỗ mũi nhỏ hồng hào suốt ngày khịt mũi, thỉnh thoảng lại hắt hơi rất đáng yêu. Mõm dài với hàm răng sắc nhọn. Lúc mới mua về, bác tôi đã nhổ nanh cho con lợn khiến nó la hét ầm ĩ cả nhà. Thân hình chú tròn trịa, cái bụng sồ sề rơi xuống đất. Mông tròn đầy. Bốn chân khỏe, cứng cáp với móng vuốt dày và cứng. Đuôi không dài lắm, ve vẩy suốt ngày để đuổi ruồi, cuối đuôi có một bộ lông ngắn màu đen.
Con lợn rất tham ăn. Chú tôi rất vui vì điều này, nó sẽ lớn nhanh thôi. Hễ nghe tiếng bước chân đến gần, nó lại chồm dậy, nghểnh cổ kêu éc éc, dụi mõm vào chấn song cửa chuồng giả vờ đói. Thức ăn đầy máng, nó thò mõm vào ăn một cách ngon lành, ùng ục ùng ục sung sướng đến chiều. Bình thường một ngày chú chỉ ăn 2 bữa sáng và chiều, thỉnh thoảng chú tôi cho chú ăn thêm rau muống.
Anh ấy thích ăn rau chân vịt. Mỗi lần về quê, em thường đi hái rau muống ném cho bác ăn. Các loại rau ngon làm tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Ăn xong, nó lảo đảo lui vào một góc nằm lăn ra ngủ. Thỉnh thoảng một con ruồi hay một con muỗi bay đến và nó vẫy đuôi xua đi. Buồn quá, anh vùi đầu vào góc tường ủi đồ. Nhìn thấy chú lợn đáng yêu trong chuồng là một điều rất thú vị.
Tôi rất yêu chú lợn vì những hành động ngộ nghĩnh của nó. Mỗi lần tôi về nhà, tôi đều ra ngoài để gặp chú tôi. Mỗi lần nhìn thấy con trưởng thành, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Một ngày nào đó con lợn sẽ giúp kinh tế gia đình tôi khấm khá hơn. Điều đó càng khiến tôi yêu anh nhiều hơn.
Đăng bởi: BNC.Edu.vn
Danh mục: Tổng hợp
[/box]
#bài #văn #tả #con #vật #hay #nhất
[/toggle]
Bạn thấy bài viết 5 bài văn tả con vật hay nhất có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về 5 bài văn tả con vật hay nhất bên dưới để bangtuanhoan.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website bangtuanhoan.edu.vn
Phân mục: Văn học
#bài #văn #tả #con #vật #hay #nhất
5 bài văn tả con vật hay nhất
Hình Ảnh về: 5 bài văn tả con vật hay nhất
Video về: 5 bài văn tả con vật hay nhất
Wiki về 5 bài văn tả con vật hay nhất
5 bài văn tả con vật hay nhất -
5 bài văn tả con vật hay nhất
Dưới đây là một số bài văn mô tả con vật (tả con mèo, tả con chó, tả con gà…) hay nhất của các em học trò. Trên cơ sở quan sát thực tiễn hoặc quan sát qua phim ảnh, các em đã mô tả những con vật nhưng mà mình thích thú bằng ngôn từ chân thực, sinh động và có phần khôi hài.
1. Bài văn tả con mèo
Vào ngày sinh nhật thứ 8 của tôi, bà tôi đã tặng cho tôi một con mèo rất dễ thương và đáng yêu. Ngay lúc tôi nhìn thấy bạn, tôi đã rất hạnh phúc và vui tươi! Em thường gọi anh với cái tên dễ thương là Mi.
Bạn đang xem: 5 bài văn tả con vật hay nhất
“Meo, meo, meo”, hàng ngày, mỗi lúc tôi ngồi vào bàn học, chú Mi lại tới gục đầu vào chân tôi. Mi thân thiện và gắn bó với tôi hàng ngày. Ngày bà nội tặng em, con mèo chỉ to bằng chai nước khoáng nhỏ, nhưng giờ nó to bằng chai Coke lớn. Toàn thân chú được bao phủ bởi một màu vàng điểm thêm vài đốm trắng làm cho chiếc áo của chú càng thêm đẹp. Đầu của anh ta lớn hơn một tẹo so với quả bóng tennis. Mắt tròn như viên bi và sáng như đèn pha. Mũi hồng hào, lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Tai bạn mới nghe làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, anh có thể phát hiện đó là chuyện gì, có cần khắc phục hay ko. Cái tai và cái mũi đấy là chiếc ra-đa của anh để phát hiện những con chuột tinh khôn hay phá hoại, ăn trộm lúa của dân. Cổ Mị quấn một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn chân của nó ko cao lắm so với thân hình, nhưng nó chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em cho biết, những miếng thịt giúp Mi vận chuyển nhẹ nhõm, ko gây tiếng động nhỏ khiến nhiều con chuột ko ngờ tới. Nanh vuốt của nó rất sắc và nhọn. Một lần, những nanh vuốt đó để lại dấu vết trên tay tôi lúc tôi chơi với chú của mình. Chính những chiếc nanh vuốt đó là vũ khí lợi hại của hắn nhưng mà loài chuột nào cũng phải sợ hãi lúc nhìn thấy. Bất kỳ lúc nào nó muốn chơi với tôi, nó sẽ xoa đầu tay tôi rồi dùng nanh vuốt cào vào tay tôi. Ồ! Cái đuôi của bạn linh hoạt làm sao! Cái đuôi như dấu ngã, giấu đi đâu được. Mỗi ngày, anh chỉ ngủ. Tuy nhiên, lũ chuột ko dám quấy rầy chú vì chú rất khôn, có thể lũ chuột đã cảnh giác, tưởng rằng Mị đang rình rập chúng. Đêm tối Mí Ta mới đi làm thuê cho chủ. Anh đấy biết tất cả các cách của những con chuột. Ko con chuột nào thoát được nếu phát xuất hiện nó.
Một lần, tôi chứng kiến nó bắt chuột vào ban ngày. Có nhẽ, con chuột đó đã quá đói để ăn trộm vào ban ngày. Bác Mí cải trang rất giỏi, bác núp sau cái thanh hao cạnh thùng thóc. Một con chuột rất tinh ranh, mắt sáng long lanh, đi chậm rãi định trèo lên vựa lúa để chui vào ăn thóc. Bạn nằm yên như thể bạn đang ngủ. Bất thần bị “chụp” một cái, chỉ nghe một tiếng “gà” vô vọng, Mí ta ngoạm lấy con mồi trong nanh vuốt. Xót xa trước chiến công, Mị thả chuột ra vườn. Anh thả chuột ra, dùng chân trước nghịch chuột hết lần này tới lần khác. Con chuột vội bỏ chạy nhưng thoát nạn. Tôi nghĩ con chuột chỉ sợ chết thôi. Sau đó, anh ung dung ngồi ăn hết số chuột đó. Mỗi lần nó bắt được chuột, tôi lại vuốt ve động viên nó. Tới bữa, tôi thưởng cho nó món ngon nhất. Tôi trông rất hạnh phúc. Mi ăn rất ít, mỗi ngày ăn ko hết bát cơm. Lúc ăn, anh đấy cứ ăn từng chút một. Tôi thường nghe người ta nói “ăn như mèo” quả ko sai. Dù đói tới mấy Mi cũng ăn rất chậm. Ko giống như Gold – chú chó tinh nghịch, hay ăn hung hãn của tôi. Vàng và Mi rất thân với nhau. Hàng ngày, chúng chơi với nhau nhưng mà ko hề có xích mích. Buổi sáng, lúc nắng vàng trải khắp sân, Mị duỗi thẳng bốn chân, đôi mắt khép hờ trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, anh ta đưa tay lên mặt con châu chấu, như thể anh ta đang rửa mặt. Buổi tối, lúc cả nhà ăn cơm xong, Mi luôn tranh thủ ngồi vào lòng mẹ thủ thỉ.
Em yêu Mi nhiều lắm. Mi ko chỉ là món quà lưu niệm được bà nội tặng nhưng mà nó còn là “chuyên gia diệt chuột” của gia đình tôi. Các bạn tương trợ gia đình tôi rất nhiều trong chiến dịch diệt trừ chuột. Từ lúc có Mi, gia đình tôi ko còn lo chuột nữa. Em sẽ chăm sóc Mi thật tốt, chơi với Mi thật vui vẻ để nghe theo lời dặn của bà ngoại lúc đã giao Mi cho em.
Bài văn tả về một chú chó thông minh
Trong nhà tôi nuôi rất nhiều con vật, nhưng thông minh và gắn bó với tôi nhất là con chó Lu Lu.
Lu Lu được sắm vào nhà cô từ lúc còn nhỏ, tới nay cô đã được 2 tuổi, bằng tuổi em gái mình. Lúc mới về nhà, chắc mới xa mẹ nên chú chó vô cùng nhút nhát, đứa nào cũng chỉ quanh quẩn trong xó bếp, ko dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời kì làm quen với mọi người trong gia đình, Lu Lu mở màn bạo dạn hơn. Bố làm cho Lu Lu một ngôi nhà tranh nhỏ ngoài hiên và lót bằng một ít vải ấm. Lu Lu có vẻ thích cái lồng lắm, nó cứ chui ra chui vào như trò trẻ em.
Lu Lu có bộ lông vàng, tôi ko biết nó là giống gì. Lu Lu năm nay 2 tuổi trông vô cùng to lớn, chẳng bù cho sự nhỏ nhắn, mỏng manh trước đây. Lu Lu nặng khoảng 15 kg. Với người trong nhà, anh rất dịu dàng, nhưng với người lạ, anh rất hung hãn. Hàm răng trắng, nhọn hoắt, chiếc lưỡi hồng hào thè ra suốt ngày để thở. Tai nghe tiếng động lạ sẽ lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong lên cụp xuống mỗi lúc cô nhỏ vuốt đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, cô đấy có thể hiểu mọi thứ sau một thời kì. Nhỏ biết đi vệ sinh đúng chỗ, ko bao giờ bước vào nhà, luôn đợi người cho ăn nhưng chưa bao giờ ăn vụng. Ko chỉ vậy, Lu Lu còn biết đi bằng hai chân như chú chó trong rạp xiếc. Nhà em ko bao giờ có chuột vì Lu Lu bắt chuột rất giỏi, chuột phá phách nhưng ko bao giờ dám lại gần. Trò chơi thích thú của Lu Lu là chơi đuổi bắt. Mỗi lúc tôi chạy, anh đấy đuổi theo tôi với vẻ mặt rất phấn khích.
Đêm tới, lúc cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, Lu Lu thầm lặng canh giấc ngủ cho mọi người. Mọi người trong gia đình tôi đều yêu quý anh đấy. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Lu Lu từ lâu đã trở thành một thành viên ko thể thiếu trong gia đình.
Bài văn tả con gà trống
Đông chỉ biết đỏ mặt. Bỗng một tiếng gáy lanh lảnh vang lên xua tan sương sớm. Đó là tiếng gáy của chú gà trống nhưng mà tôi vô cùng thích thú.
Gà của tôi nhiều, có tới vài chục con, nhưng chỉ có chú là khác. Chú thuộc giống gà lai, to khỏe như một đô vật kiệt xuất. Anh đấy mặc một chiếc áo sơ mi màu tím. Cánh và đuôi có màu xanh pha trộn. Đầu to bằng nắm tay, mào đỏ như một chiếc vương miện nhỏ. Đôi mắt tròn như hai hạt nhãn. Mỏ có màu vàng sẫm. Đôi chân màu vàng nghệ, cựa nhọn và sắc.
Hai cánh to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc. Đuôi có nhiều màu sắc nhưng nổi trội nhất là màu xanh đen cong cong như hình lưỡi liềm. Bộ lông ba màu đỏ, xanh, đen uốn lượn như hoa văn càng làm tăng thêm vẻ “sang chảnh, lịch lãm” của chú. Trong các hoạt động cùng bầy đàn, có nhẽ anh là người chịu đựng nhất. Mỗi lần tôi làm đổ thức ăn ra sân là nó chạy tới nhưng tôi ko thấy nó đánh nhau với người nào. Thậm chí, có miếng mồi ngon, anh cũng chia năm sẻ bảy với lũ gà mái non.
Tôi yêu chú gà trống này vô cùng. Các bạn ko chỉ góp phần tăng gia sản xuất cho gia đình tôi nhưng mà còn như chiếc đồng hồ báo thức, thúc giục mọi người dậy đúng giờ đi làm, lũ trẻ chúng tôi cắp sách tới trường.
Bài văn tả con lợn
Chú tôi có một con lợn ở nhà. Mỗi lần về quê, em thường ra ngoài xem bác cho lợn ăn. Chú lợn rất ngộ nghĩnh và dễ thương.
Bác định nuôi trong khoảng thời gian dài nên chọn giống lợn mán. Con lợn hiện đã được 6 tháng tuổi. Lúc mới bị bắt, anh ta chỉ nhỏ con, nhưng giờ anh ta đã nặng 60 kg. Chú em thường xuyên cân chú để biết tình hình nhưng mà chăm sóc tốt hơn. Con lợn có màu trắng đen, nổi trội trên đó là những sợi lông ngắn và cứng, vuốt có cảm giác hơi tê. Đầu chú như quả dưa hấu nhỏ, suốt ngày cụp xuống trông rất đáng yêu. Tai nó như hai cái lá mít, hễ nó động đậy là rung lên. Tôi nhận thấy rằng đôi tai của anh đấy cũng có thể vẫy theo một cách rất buồn cười.
Đôi mắt chú dài, đen tuyền như hai hòn bi ve. Hai lỗ mũi nhỏ hồng hào suốt ngày khịt mũi, thỉnh thoảng lại nhảy mũi rất đáng yêu. Mõm dài với hàm răng sắc nhọn. Lúc mới sắm về, bác tôi đã nhổ nanh cho con lợn khiến nó la hét ồn ã cả nhà. Thân hình chú tròn trịa, cái bụng sồ sề rơi xuống đất. Mông tròn đầy. Bốn chân khỏe, cứng cáp với nanh vuốt dày và cứng. Đuôi ko dài lắm, ve vẩy suốt ngày để đuổi ruồi, cuối đuôi có một bộ lông ngắn màu đen.
Con lợn rất tham ăn. Chú tôi rất vui vì điều này, nó sẽ lớn nhanh thôi. Hễ nghe tiếng bước chân tới gần, nó lại chồm dậy, nghểnh cổ kêu éc éc, dụi mõm vào chấn song cửa chuồng giả vờ đói. Thức ăn đầy máng, nó thò mõm vào ăn một cách ngon lành, ùng ục ùng ục sung sướng tới chiều. Tầm thường một ngày chú chỉ ăn 2 bữa sáng và chiều, thỉnh thoảng chú tôi cho chú ăn thêm rau muống.
Anh đấy thích ăn rau chân vịt. Mỗi lần về quê, em thường đi hái rau muống ném cho bác ăn. Các loại rau ngon làm tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Ăn xong, nó lảo đảo lui vào một góc nằm lăn ra ngủ. Thỉnh thoảng một con ruồi hay một con muỗi bay tới và nó vẫy đuôi xua đi. Buồn quá, anh vùi đầu vào góc tường ủi đồ. Nhìn thấy chú lợn đáng yêu trong chuồng là một điều rất thú vị.
Tôi rất yêu chú lợn vì những hành động ngộ nghĩnh của nó. Mỗi lần tôi về nhà, tôi đều ra ngoài để gặp chú tôi. Mỗi lần nhìn thấy con trưởng thành, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Một ngày nào đó con lợn sẽ giúp kinh tế gia đình tôi khấm khá hơn. Điều đó càng khiến tôi yêu anh nhiều hơn.
Đăng bởi: BNC.Edu.vn
Danh mục: Tổng hợp
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về 5 bài văn tả con vật hay nhất” state=”close”]
5 bài văn tả con vật hay nhất
Hình Ảnh về: 5 bài văn tả con vật hay nhất
Video về: 5 bài văn tả con vật hay nhất
Wiki về 5 bài văn tả con vật hay nhất
5 bài văn tả con vật hay nhất -
5 bài văn tả con vật hay nhất
Dưới đây là một số bài văn mô tả con vật (tả con mèo, tả con chó, tả con gà...) hay nhất của các em học trò. Trên cơ sở quan sát thực tiễn hoặc quan sát qua phim ảnh, các em đã mô tả những con vật nhưng mà mình thích thú bằng ngôn từ chân thực, sinh động và có phần khôi hài.
1. Bài văn tả con mèo
Vào ngày sinh nhật thứ 8 của tôi, bà tôi đã tặng cho tôi một con mèo rất dễ thương và đáng yêu. Ngay lúc tôi nhìn thấy bạn, tôi đã rất hạnh phúc và vui tươi! Em thường gọi anh với cái tên dễ thương là Mi.
Bạn đang xem: 5 bài văn tả con vật hay nhất
“Meo, meo, meo”, hàng ngày, mỗi lúc tôi ngồi vào bàn học, chú Mi lại tới gục đầu vào chân tôi. Mi thân thiện và gắn bó với tôi hàng ngày. Ngày bà nội tặng em, con mèo chỉ to bằng chai nước khoáng nhỏ, nhưng giờ nó to bằng chai Coke lớn. Toàn thân chú được bao phủ bởi một màu vàng điểm thêm vài đốm trắng làm cho chiếc áo của chú càng thêm đẹp. Đầu của anh ta lớn hơn một tẹo so với quả bóng tennis. Mắt tròn như viên bi và sáng như đèn pha. Mũi hồng hào, lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Tai bạn mới nghe làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, anh có thể phát hiện đó là chuyện gì, có cần khắc phục hay ko. Cái tai và cái mũi đấy là chiếc ra-đa của anh để phát hiện những con chuột tinh khôn hay phá hoại, ăn trộm lúa của dân. Cổ Mị quấn một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn chân của nó ko cao lắm so với thân hình, nhưng nó chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em cho biết, những miếng thịt giúp Mi vận chuyển nhẹ nhõm, ko gây tiếng động nhỏ khiến nhiều con chuột ko ngờ tới. Nanh vuốt của nó rất sắc và nhọn. Một lần, những nanh vuốt đó để lại dấu vết trên tay tôi lúc tôi chơi với chú của mình. Chính những chiếc nanh vuốt đó là vũ khí lợi hại của hắn nhưng mà loài chuột nào cũng phải sợ hãi lúc nhìn thấy. Bất kỳ lúc nào nó muốn chơi với tôi, nó sẽ xoa đầu tay tôi rồi dùng nanh vuốt cào vào tay tôi. Ồ! Cái đuôi của bạn linh hoạt làm sao! Cái đuôi như dấu ngã, giấu đi đâu được. Mỗi ngày, anh chỉ ngủ. Tuy nhiên, lũ chuột ko dám quấy rầy chú vì chú rất khôn, có thể lũ chuột đã cảnh giác, tưởng rằng Mị đang rình rập chúng. Đêm tối Mí Ta mới đi làm thuê cho chủ. Anh đấy biết tất cả các cách của những con chuột. Ko con chuột nào thoát được nếu phát xuất hiện nó.
Một lần, tôi chứng kiến nó bắt chuột vào ban ngày. Có nhẽ, con chuột đó đã quá đói để ăn trộm vào ban ngày. Bác Mí cải trang rất giỏi, bác núp sau cái thanh hao cạnh thùng thóc. Một con chuột rất tinh ranh, mắt sáng long lanh, đi chậm rãi định trèo lên vựa lúa để chui vào ăn thóc. Bạn nằm yên như thể bạn đang ngủ. Bất thần bị “chụp” một cái, chỉ nghe một tiếng “gà” vô vọng, Mí ta ngoạm lấy con mồi trong nanh vuốt. Xót xa trước chiến công, Mị thả chuột ra vườn. Anh thả chuột ra, dùng chân trước nghịch chuột hết lần này tới lần khác. Con chuột vội bỏ chạy nhưng thoát nạn. Tôi nghĩ con chuột chỉ sợ chết thôi. Sau đó, anh ung dung ngồi ăn hết số chuột đó. Mỗi lần nó bắt được chuột, tôi lại vuốt ve động viên nó. Tới bữa, tôi thưởng cho nó món ngon nhất. Tôi trông rất hạnh phúc. Mi ăn rất ít, mỗi ngày ăn ko hết bát cơm. Lúc ăn, anh đấy cứ ăn từng chút một. Tôi thường nghe người ta nói “ăn như mèo” quả ko sai. Dù đói tới mấy Mi cũng ăn rất chậm. Ko giống như Gold - chú chó tinh nghịch, hay ăn hung hãn của tôi. Vàng và Mi rất thân với nhau. Hàng ngày, chúng chơi với nhau nhưng mà ko hề có xích mích. Buổi sáng, lúc nắng vàng trải khắp sân, Mị duỗi thẳng bốn chân, đôi mắt khép hờ trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, anh ta đưa tay lên mặt con châu chấu, như thể anh ta đang rửa mặt. Buổi tối, lúc cả nhà ăn cơm xong, Mi luôn tranh thủ ngồi vào lòng mẹ thủ thỉ.
Em yêu Mi nhiều lắm. Mi ko chỉ là món quà lưu niệm được bà nội tặng nhưng mà nó còn là “chuyên gia diệt chuột” của gia đình tôi. Các bạn tương trợ gia đình tôi rất nhiều trong chiến dịch diệt trừ chuột. Từ lúc có Mi, gia đình tôi ko còn lo chuột nữa. Em sẽ chăm sóc Mi thật tốt, chơi với Mi thật vui vẻ để nghe theo lời dặn của bà ngoại lúc đã giao Mi cho em.
Bài văn tả về một chú chó thông minh
Trong nhà tôi nuôi rất nhiều con vật, nhưng thông minh và gắn bó với tôi nhất là con chó Lu Lu.
Lu Lu được sắm vào nhà cô từ lúc còn nhỏ, tới nay cô đã được 2 tuổi, bằng tuổi em gái mình. Lúc mới về nhà, chắc mới xa mẹ nên chú chó vô cùng nhút nhát, đứa nào cũng chỉ quanh quẩn trong xó bếp, ko dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời kì làm quen với mọi người trong gia đình, Lu Lu mở màn bạo dạn hơn. Bố làm cho Lu Lu một ngôi nhà tranh nhỏ ngoài hiên và lót bằng một ít vải ấm. Lu Lu có vẻ thích cái lồng lắm, nó cứ chui ra chui vào như trò trẻ em.
Lu Lu có bộ lông vàng, tôi ko biết nó là giống gì. Lu Lu năm nay 2 tuổi trông vô cùng to lớn, chẳng bù cho sự nhỏ nhắn, mỏng manh trước đây. Lu Lu nặng khoảng 15 kg. Với người trong nhà, anh rất dịu dàng, nhưng với người lạ, anh rất hung hãn. Hàm răng trắng, nhọn hoắt, chiếc lưỡi hồng hào thè ra suốt ngày để thở. Tai nghe tiếng động lạ sẽ lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong lên cụp xuống mỗi lúc cô nhỏ vuốt đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, cô đấy có thể hiểu mọi thứ sau một thời kì. Nhỏ biết đi vệ sinh đúng chỗ, ko bao giờ bước vào nhà, luôn đợi người cho ăn nhưng chưa bao giờ ăn vụng. Ko chỉ vậy, Lu Lu còn biết đi bằng hai chân như chú chó trong rạp xiếc. Nhà em ko bao giờ có chuột vì Lu Lu bắt chuột rất giỏi, chuột phá phách nhưng ko bao giờ dám lại gần. Trò chơi thích thú của Lu Lu là chơi đuổi bắt. Mỗi lúc tôi chạy, anh đấy đuổi theo tôi với vẻ mặt rất phấn khích.
Đêm tới, lúc cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, Lu Lu thầm lặng canh giấc ngủ cho mọi người. Mọi người trong gia đình tôi đều yêu quý anh đấy. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Lu Lu từ lâu đã trở thành một thành viên ko thể thiếu trong gia đình.
Bài văn tả con gà trống
Đông chỉ biết đỏ mặt. Bỗng một tiếng gáy lanh lảnh vang lên xua tan sương sớm. Đó là tiếng gáy của chú gà trống nhưng mà tôi vô cùng thích thú.
Gà của tôi nhiều, có tới vài chục con, nhưng chỉ có chú là khác. Chú thuộc giống gà lai, to khỏe như một đô vật kiệt xuất. Anh đấy mặc một chiếc áo sơ mi màu tím. Cánh và đuôi có màu xanh pha trộn. Đầu to bằng nắm tay, mào đỏ như một chiếc vương miện nhỏ. Đôi mắt tròn như hai hạt nhãn. Mỏ có màu vàng sẫm. Đôi chân màu vàng nghệ, cựa nhọn và sắc.
Hai cánh to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc. Đuôi có nhiều màu sắc nhưng nổi trội nhất là màu xanh đen cong cong như hình lưỡi liềm. Bộ lông ba màu đỏ, xanh, đen uốn lượn như hoa văn càng làm tăng thêm vẻ “sang chảnh, lịch lãm” của chú. Trong các hoạt động cùng bầy đàn, có nhẽ anh là người chịu đựng nhất. Mỗi lần tôi làm đổ thức ăn ra sân là nó chạy tới nhưng tôi ko thấy nó đánh nhau với người nào. Thậm chí, có miếng mồi ngon, anh cũng chia năm sẻ bảy với lũ gà mái non.
Tôi yêu chú gà trống này vô cùng. Các bạn ko chỉ góp phần tăng gia sản xuất cho gia đình tôi nhưng mà còn như chiếc đồng hồ báo thức, thúc giục mọi người dậy đúng giờ đi làm, lũ trẻ chúng tôi cắp sách tới trường.
Bài văn tả con lợn
Chú tôi có một con lợn ở nhà. Mỗi lần về quê, em thường ra ngoài xem bác cho lợn ăn. Chú lợn rất ngộ nghĩnh và dễ thương.
Bác định nuôi trong khoảng thời gian dài nên chọn giống lợn mán. Con lợn hiện đã được 6 tháng tuổi. Lúc mới bị bắt, anh ta chỉ nhỏ con, nhưng giờ anh ta đã nặng 60 kg. Chú em thường xuyên cân chú để biết tình hình nhưng mà chăm sóc tốt hơn. Con lợn có màu trắng đen, nổi trội trên đó là những sợi lông ngắn và cứng, vuốt có cảm giác hơi tê. Đầu chú như quả dưa hấu nhỏ, suốt ngày cụp xuống trông rất đáng yêu. Tai nó như hai cái lá mít, hễ nó động đậy là rung lên. Tôi nhận thấy rằng đôi tai của anh đấy cũng có thể vẫy theo một cách rất buồn cười.
Đôi mắt chú dài, đen tuyền như hai hòn bi ve. Hai lỗ mũi nhỏ hồng hào suốt ngày khịt mũi, thỉnh thoảng lại nhảy mũi rất đáng yêu. Mõm dài với hàm răng sắc nhọn. Lúc mới sắm về, bác tôi đã nhổ nanh cho con lợn khiến nó la hét ồn ã cả nhà. Thân hình chú tròn trịa, cái bụng sồ sề rơi xuống đất. Mông tròn đầy. Bốn chân khỏe, cứng cáp với nanh vuốt dày và cứng. Đuôi ko dài lắm, ve vẩy suốt ngày để đuổi ruồi, cuối đuôi có một bộ lông ngắn màu đen.
Con lợn rất tham ăn. Chú tôi rất vui vì điều này, nó sẽ lớn nhanh thôi. Hễ nghe tiếng bước chân tới gần, nó lại chồm dậy, nghểnh cổ kêu éc éc, dụi mõm vào chấn song cửa chuồng giả vờ đói. Thức ăn đầy máng, nó thò mõm vào ăn một cách ngon lành, ùng ục ùng ục sung sướng tới chiều. Tầm thường một ngày chú chỉ ăn 2 bữa sáng và chiều, thỉnh thoảng chú tôi cho chú ăn thêm rau muống.
Anh đấy thích ăn rau chân vịt. Mỗi lần về quê, em thường đi hái rau muống ném cho bác ăn. Các loại rau ngon làm tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Ăn xong, nó lảo đảo lui vào một góc nằm lăn ra ngủ. Thỉnh thoảng một con ruồi hay một con muỗi bay tới và nó vẫy đuôi xua đi. Buồn quá, anh vùi đầu vào góc tường ủi đồ. Nhìn thấy chú lợn đáng yêu trong chuồng là một điều rất thú vị.
Tôi rất yêu chú lợn vì những hành động ngộ nghĩnh của nó. Mỗi lần tôi về nhà, tôi đều ra ngoài để gặp chú tôi. Mỗi lần nhìn thấy con trưởng thành, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Một ngày nào đó con lợn sẽ giúp kinh tế gia đình tôi khấm khá hơn. Điều đó càng khiến tôi yêu anh nhiều hơn.
Đăng bởi: BNC.Edu.vn
Danh mục: Tổng hợp
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” 5_bai_van_ta_con_vat_hay_nhat”>5 bài văn tả con vật hay nhất
Dưới đây là một số bài văn miêu tả con vật (tả con mèo, tả con chó, tả con gà…) hay nhất của các em học sinh. Trên cơ sở quan sát thực tế hoặc quan sát qua phim ảnh, các em đã miêu tả những con vật mà mình yêu thích bằng ngôn từ chân thực, sinh động và có phần hài hước.
1. Bài văn tả con mèo
Vào ngày sinh nhật thứ 8 của tôi, bà tôi đã tặng cho tôi một con mèo rất dễ thương và đáng yêu. Ngay khi tôi nhìn thấy bạn, tôi đã rất hạnh phúc và vui mừng! Em thường gọi anh với cái tên dễ thương là Mi.
Bạn đang xem: 5 bài văn tả con vật hay nhất
“Meo, meo, meo”, hàng ngày, mỗi khi tôi ngồi vào bàn học, chú Mi lại đến gục đầu vào chân tôi. Mi gần gũi và gắn bó với tôi hàng ngày. Ngày bà nội tặng em, con mèo chỉ to bằng chai nước khoáng nhỏ, nhưng giờ nó to bằng chai Coke lớn. Toàn thân chú được bao phủ bởi một màu vàng điểm thêm vài đốm trắng làm cho chiếc áo của chú càng thêm đẹp. Đầu của anh ta lớn hơn một chút so với quả bóng tennis. Mắt tròn như viên bi và sáng như đèn pha. Mũi hồng hào, lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Tai bạn mới nghe làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, anh có thể phát hiện đó là chuyện gì, có cần giải quyết hay không. Cái tai và cái mũi ấy là chiếc ra-đa của anh để phát hiện những con chuột tinh khôn hay phá hoại, ăn trộm lúa của dân. Cổ Mị quấn một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn chân của nó không cao lắm so với thân hình, nhưng nó chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em cho biết, những miếng thịt giúp Mi di chuyển nhẹ nhàng, không gây tiếng động nhỏ khiến nhiều con chuột không ngờ tới. Móng vuốt của nó rất sắc và nhọn. Một lần, những móng vuốt đó để lại dấu vết trên tay tôi khi tôi chơi với chú của mình. Chính những chiếc móng vuốt đó là vũ khí lợi hại của hắn mà loài chuột nào cũng phải khiếp sợ khi nhìn thấy. Bất cứ khi nào nó muốn chơi với tôi, nó sẽ xoa đầu tay tôi rồi dùng móng vuốt cào vào tay tôi. Ồ! Cái đuôi của bạn linh hoạt làm sao! Cái đuôi như dấu ngã, giấu đi đâu được. Mỗi ngày, anh chỉ ngủ. Tuy nhiên, lũ chuột không dám quấy rầy chú vì chú rất khôn, có thể lũ chuột đã cảnh giác, tưởng rằng Mị đang rình rập chúng. Ban đêm Mí Ta mới đi làm thuê cho chủ. Anh ấy biết tất cả các cách của những con chuột. Không con chuột nào thoát được nếu phát hiện ra nó.
Một lần, tôi chứng kiến nó bắt chuột vào ban ngày. Có lẽ, con chuột đó đã quá đói để ăn trộm vào ban ngày. Bác Mí cải trang rất giỏi, bác núp sau cái chổi cạnh thùng thóc. Một con chuột rất tinh ranh, mắt sáng long lanh, đi chậm rãi định trèo lên vựa lúa để chui vào ăn thóc. Bạn nằm yên như thể bạn đang ngủ. Bất ngờ bị “chụp” một cái, chỉ nghe một tiếng “gà” tuyệt vọng, Mí ta ngoạm lấy con mồi trong móng vuốt. Xót xa trước chiến công, Mị thả chuột ra vườn. Anh thả chuột ra, dùng chân trước nghịch chuột hết lần này đến lần khác. Con chuột vội bỏ chạy nhưng thoát nạn. Tôi nghĩ con chuột chỉ sợ chết thôi. Sau đó, anh ung dung ngồi ăn hết số chuột đó. Mỗi lần nó bắt được chuột, tôi lại vuốt ve động viên nó. Đến bữa, tôi thưởng cho nó món ngon nhất. Tôi trông rất hạnh phúc. Mi ăn rất ít, mỗi ngày ăn không hết bát cơm. Khi ăn, anh ấy cứ ăn từng chút một. Tôi thường nghe người ta nói “ăn như mèo” quả không sai. Dù đói đến mấy Mi cũng ăn rất chậm. Không giống như Gold – chú chó tinh nghịch, hay ăn hung hãn của tôi. Vàng và Mi rất thân với nhau. Hàng ngày, chúng chơi với nhau mà không hề có xích mích. Buổi sáng, khi nắng vàng trải khắp sân, Mị duỗi thẳng bốn chân, đôi mắt khép hờ trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, anh ta đưa tay lên mặt con châu chấu, như thể anh ta đang rửa mặt. Buổi tối, khi cả nhà ăn cơm xong, Mi luôn tranh thủ ngồi vào lòng mẹ thủ thỉ.
Em yêu Mi nhiều lắm. Mi không chỉ là món quà lưu niệm được bà nội tặng mà nó còn là “chuyên gia diệt chuột” của gia đình tôi. Các bạn giúp đỡ gia đình tôi rất nhiều trong chiến dịch diệt trừ chuột. Từ khi có Mi, gia đình tôi không còn lo chuột nữa. Em sẽ chăm sóc Mi thật tốt, chơi với Mi thật vui vẻ để nghe theo lời dặn của bà ngoại khi đã giao Mi cho em.
Bài văn tả về một chú chó thông minh
Trong nhà tôi nuôi rất nhiều con vật, nhưng thông minh và gắn bó với tôi nhất là con chó Lu Lu.
Lu Lu được mua vào nhà cô từ khi còn bé, đến nay cô đã được 2 tuổi, bằng tuổi em gái mình. Khi mới về nhà, chắc mới xa mẹ nên chú chó vô cùng nhút nhát, đứa nào cũng chỉ quanh quẩn trong xó bếp, không dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian làm quen với mọi người trong gia đình, Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một ngôi nhà tranh nhỏ ngoài hiên và lót bằng một ít vải ấm. Lu Lu có vẻ thích cái lồng lắm, nó cứ chui ra chui vào như trò trẻ con.
Lu Lu có bộ lông vàng, tôi không biết nó là giống gì. Lu Lu năm nay 2 tuổi trông vô cùng to lớn, chẳng bù cho sự nhỏ nhắn, mong manh trước đây. Lu Lu nặng khoảng 15 kg. Với người trong nhà, anh rất dịu dàng, nhưng với người lạ, anh rất hung dữ. Hàm răng trắng, nhọn hoắt, chiếc lưỡi hồng hào thè ra suốt ngày để thở. Tai nghe tiếng động lạ sẽ lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong lên cụp xuống mỗi khi cô bé vuốt đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, cô ấy có thể hiểu mọi thứ sau một thời gian. Bé biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước vào nhà, luôn đợi người cho ăn nhưng chưa bao giờ ăn vụng. Không chỉ vậy, Lu Lu còn biết đi bằng hai chân như chú chó trong rạp xiếc. Nhà em không bao giờ có chuột vì Lu Lu bắt chuột rất giỏi, chuột phá phách nhưng không bao giờ dám lại gần. Trò chơi yêu thích của Lu Lu là chơi đuổi bắt. Mỗi khi tôi chạy, anh ấy đuổi theo tôi với vẻ mặt rất phấn khích.
Đêm đến, khi cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, Lu Lu âm thầm canh giấc ngủ cho mọi người. Mọi người trong gia đình tôi đều yêu quý anh ấy. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Lu Lu từ lâu đã trở thành một thành viên không thể thiếu trong gia đình.
Bài văn tả con gà trống
Đông chỉ biết đỏ mặt. Bỗng một tiếng gáy lanh lảnh vang lên xua tan sương sớm. Đó là tiếng gáy của chú gà trống mà tôi vô cùng yêu thích.
Gà của tôi nhiều, có đến vài chục con, nhưng chỉ có chú là khác. Chú thuộc giống gà lai, to khỏe như một đô vật kiệt xuất. Anh ấy mặc một chiếc áo sơ mi màu tím. Cánh và đuôi có màu xanh pha trộn. Đầu to bằng nắm tay, mào đỏ như một chiếc vương miện nhỏ. Đôi mắt tròn như hai hạt nhãn. Mỏ có màu vàng sẫm. Đôi chân màu vàng nghệ, cựa nhọn và sắc.
Hai cánh to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc. Đuôi có nhiều màu sắc nhưng nổi bật nhất là màu xanh đen cong cong như hình lưỡi liềm. Bộ lông ba màu đỏ, xanh, đen uốn lượn như hoa văn càng làm tăng thêm vẻ “sang chảnh, lịch lãm” của chú. Trong các hoạt động cùng bầy đàn, có lẽ anh là người chịu đựng nhất. Mỗi lần tôi làm đổ thức ăn ra sân là nó chạy đến nhưng tôi không thấy nó đánh nhau với ai. Thậm chí, có miếng mồi ngon, anh cũng chia năm sẻ bảy với lũ gà mái non.
Tôi yêu chú gà trống này vô cùng. Các bạn không chỉ góp phần tăng gia sản xuất cho gia đình tôi mà còn như chiếc đồng hồ báo thức, thúc giục mọi người dậy đúng giờ đi làm, lũ trẻ chúng tôi cắp sách đến trường.
Bài văn tả con lợn
Chú tôi có một con lợn ở nhà. Mỗi lần về quê, em thường ra ngoài xem bác cho lợn ăn. Chú lợn rất ngộ nghĩnh và dễ thương.
Bác định nuôi lâu dài nên chọn giống lợn mán. Con lợn hiện đã được 6 tháng tuổi. Khi mới bị bắt, anh ta chỉ nhỏ con, nhưng giờ anh ta đã nặng 60 kg. Chú em thường xuyên cân chú để biết tình hình mà chăm sóc tốt hơn. Con lợn có màu trắng đen, nổi bật trên đó là những sợi lông ngắn và cứng, vuốt có cảm giác hơi tê. Đầu chú như quả dưa hấu nhỏ, suốt ngày cụp xuống trông rất đáng yêu. Tai nó như hai cái lá mít, hễ nó động đậy là rung lên. Tôi nhận thấy rằng đôi tai của anh ấy cũng có thể vẫy theo một cách rất buồn cười.
Đôi mắt chú dài, đen tuyền như hai hòn bi ve. Hai lỗ mũi nhỏ hồng hào suốt ngày khịt mũi, thỉnh thoảng lại hắt hơi rất đáng yêu. Mõm dài với hàm răng sắc nhọn. Lúc mới mua về, bác tôi đã nhổ nanh cho con lợn khiến nó la hét ầm ĩ cả nhà. Thân hình chú tròn trịa, cái bụng sồ sề rơi xuống đất. Mông tròn đầy. Bốn chân khỏe, cứng cáp với móng vuốt dày và cứng. Đuôi không dài lắm, ve vẩy suốt ngày để đuổi ruồi, cuối đuôi có một bộ lông ngắn màu đen.
Con lợn rất tham ăn. Chú tôi rất vui vì điều này, nó sẽ lớn nhanh thôi. Hễ nghe tiếng bước chân đến gần, nó lại chồm dậy, nghểnh cổ kêu éc éc, dụi mõm vào chấn song cửa chuồng giả vờ đói. Thức ăn đầy máng, nó thò mõm vào ăn một cách ngon lành, ùng ục ùng ục sung sướng đến chiều. Bình thường một ngày chú chỉ ăn 2 bữa sáng và chiều, thỉnh thoảng chú tôi cho chú ăn thêm rau muống.
Anh ấy thích ăn rau chân vịt. Mỗi lần về quê, em thường đi hái rau muống ném cho bác ăn. Các loại rau ngon làm tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Ăn xong, nó lảo đảo lui vào một góc nằm lăn ra ngủ. Thỉnh thoảng một con ruồi hay một con muỗi bay đến và nó vẫy đuôi xua đi. Buồn quá, anh vùi đầu vào góc tường ủi đồ. Nhìn thấy chú lợn đáng yêu trong chuồng là một điều rất thú vị.
Tôi rất yêu chú lợn vì những hành động ngộ nghĩnh của nó. Mỗi lần tôi về nhà, tôi đều ra ngoài để gặp chú tôi. Mỗi lần nhìn thấy con trưởng thành, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Một ngày nào đó con lợn sẽ giúp kinh tế gia đình tôi khấm khá hơn. Điều đó càng khiến tôi yêu anh nhiều hơn.
Đăng bởi: BNC.Edu.vn
Danh mục: Tổng hợp
[/box]
#bài #văn #tả #con #vật #hay #nhất
[/toggle]
Bạn thấy bài viết 5 bài văn tả con vật hay nhất có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về 5 bài văn tả con vật hay nhất bên dưới để bangtuanhoan.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website bangtuanhoan.edu.vn
Phân mục: Văn học
#bài #văn #tả #con #vật #hay #nhất
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” border-radius: 5px; -webkit-border-radius: 5px; border: 2px solid #1c4a97; padding: 10px 20px;”>
Bạn đang xem: 5 bài văn tả con vật hay nhất tại bangtuanhoan.edu.vn
5 bài văn tả con vật hay nhất
Dưới đây là một số bài văn mô tả con vật (tả con mèo, tả con chó, tả con gà…) hay nhất của các em học trò. Trên cơ sở quan sát thực tiễn hoặc quan sát qua phim ảnh, các em đã mô tả những con vật nhưng mà mình thích thú bằng ngôn từ chân thực, sinh động và có phần khôi hài.
1. Bài văn tả con mèo
Vào ngày sinh nhật thứ 8 của tôi, bà tôi đã tặng cho tôi một con mèo rất dễ thương và đáng yêu. Ngay lúc tôi nhìn thấy bạn, tôi đã rất hạnh phúc và vui tươi! Em thường gọi anh với cái tên dễ thương là Mi.
Bạn đang xem: 5 bài văn tả con vật hay nhất
“Meo, meo, meo”, hàng ngày, mỗi lúc tôi ngồi vào bàn học, chú Mi lại tới gục đầu vào chân tôi. Mi thân thiện và gắn bó với tôi hàng ngày. Ngày bà nội tặng em, con mèo chỉ to bằng chai nước khoáng nhỏ, nhưng giờ nó to bằng chai Coke lớn. Toàn thân chú được bao phủ bởi một màu vàng điểm thêm vài đốm trắng làm cho chiếc áo của chú càng thêm đẹp. Đầu của anh ta lớn hơn một tẹo so với quả bóng tennis. Mắt tròn như viên bi và sáng như đèn pha. Mũi hồng hào, lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Tai bạn mới nghe làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, anh có thể phát hiện đó là chuyện gì, có cần khắc phục hay ko. Cái tai và cái mũi đấy là chiếc ra-đa của anh để phát hiện những con chuột tinh khôn hay phá hoại, ăn trộm lúa của dân. Cổ Mị quấn một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn chân của nó ko cao lắm so với thân hình, nhưng nó chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em cho biết, những miếng thịt giúp Mi vận chuyển nhẹ nhõm, ko gây tiếng động nhỏ khiến nhiều con chuột ko ngờ tới. Nanh vuốt của nó rất sắc và nhọn. Một lần, những nanh vuốt đó để lại dấu vết trên tay tôi lúc tôi chơi với chú của mình. Chính những chiếc nanh vuốt đó là vũ khí lợi hại của hắn nhưng mà loài chuột nào cũng phải sợ hãi lúc nhìn thấy. Bất kỳ lúc nào nó muốn chơi với tôi, nó sẽ xoa đầu tay tôi rồi dùng nanh vuốt cào vào tay tôi. Ồ! Cái đuôi của bạn linh hoạt làm sao! Cái đuôi như dấu ngã, giấu đi đâu được. Mỗi ngày, anh chỉ ngủ. Tuy nhiên, lũ chuột ko dám quấy rầy chú vì chú rất khôn, có thể lũ chuột đã cảnh giác, tưởng rằng Mị đang rình rập chúng. Đêm tối Mí Ta mới đi làm thuê cho chủ. Anh đấy biết tất cả các cách của những con chuột. Ko con chuột nào thoát được nếu phát xuất hiện nó.
Một lần, tôi chứng kiến nó bắt chuột vào ban ngày. Có nhẽ, con chuột đó đã quá đói để ăn trộm vào ban ngày. Bác Mí cải trang rất giỏi, bác núp sau cái thanh hao cạnh thùng thóc. Một con chuột rất tinh ranh, mắt sáng long lanh, đi chậm rãi định trèo lên vựa lúa để chui vào ăn thóc. Bạn nằm yên như thể bạn đang ngủ. Bất thần bị “chụp” một cái, chỉ nghe một tiếng “gà” vô vọng, Mí ta ngoạm lấy con mồi trong nanh vuốt. Xót xa trước chiến công, Mị thả chuột ra vườn. Anh thả chuột ra, dùng chân trước nghịch chuột hết lần này tới lần khác. Con chuột vội bỏ chạy nhưng thoát nạn. Tôi nghĩ con chuột chỉ sợ chết thôi. Sau đó, anh ung dung ngồi ăn hết số chuột đó. Mỗi lần nó bắt được chuột, tôi lại vuốt ve động viên nó. Tới bữa, tôi thưởng cho nó món ngon nhất. Tôi trông rất hạnh phúc. Mi ăn rất ít, mỗi ngày ăn ko hết bát cơm. Lúc ăn, anh đấy cứ ăn từng chút một. Tôi thường nghe người ta nói “ăn như mèo” quả ko sai. Dù đói tới mấy Mi cũng ăn rất chậm. Ko giống như Gold – chú chó tinh nghịch, hay ăn hung hãn của tôi. Vàng và Mi rất thân với nhau. Hàng ngày, chúng chơi với nhau nhưng mà ko hề có xích mích. Buổi sáng, lúc nắng vàng trải khắp sân, Mị duỗi thẳng bốn chân, đôi mắt khép hờ trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, anh ta đưa tay lên mặt con châu chấu, như thể anh ta đang rửa mặt. Buổi tối, lúc cả nhà ăn cơm xong, Mi luôn tranh thủ ngồi vào lòng mẹ thủ thỉ.
Em yêu Mi nhiều lắm. Mi ko chỉ là món quà lưu niệm được bà nội tặng nhưng mà nó còn là “chuyên gia diệt chuột” của gia đình tôi. Các bạn tương trợ gia đình tôi rất nhiều trong chiến dịch diệt trừ chuột. Từ lúc có Mi, gia đình tôi ko còn lo chuột nữa. Em sẽ chăm sóc Mi thật tốt, chơi với Mi thật vui vẻ để nghe theo lời dặn của bà ngoại lúc đã giao Mi cho em.
Bài văn tả về một chú chó thông minh
Trong nhà tôi nuôi rất nhiều con vật, nhưng thông minh và gắn bó với tôi nhất là con chó Lu Lu.
Lu Lu được sắm vào nhà cô từ lúc còn nhỏ, tới nay cô đã được 2 tuổi, bằng tuổi em gái mình. Lúc mới về nhà, chắc mới xa mẹ nên chú chó vô cùng nhút nhát, đứa nào cũng chỉ quanh quẩn trong xó bếp, ko dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời kì làm quen với mọi người trong gia đình, Lu Lu mở màn bạo dạn hơn. Bố làm cho Lu Lu một ngôi nhà tranh nhỏ ngoài hiên và lót bằng một ít vải ấm. Lu Lu có vẻ thích cái lồng lắm, nó cứ chui ra chui vào như trò trẻ em.
Lu Lu có bộ lông vàng, tôi ko biết nó là giống gì. Lu Lu năm nay 2 tuổi trông vô cùng to lớn, chẳng bù cho sự nhỏ nhắn, mỏng manh trước đây. Lu Lu nặng khoảng 15 kg. Với người trong nhà, anh rất dịu dàng, nhưng với người lạ, anh rất hung hãn. Hàm răng trắng, nhọn hoắt, chiếc lưỡi hồng hào thè ra suốt ngày để thở. Tai nghe tiếng động lạ sẽ lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong lên cụp xuống mỗi lúc cô nhỏ vuốt đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, cô đấy có thể hiểu mọi thứ sau một thời kì. Nhỏ biết đi vệ sinh đúng chỗ, ko bao giờ bước vào nhà, luôn đợi người cho ăn nhưng chưa bao giờ ăn vụng. Ko chỉ vậy, Lu Lu còn biết đi bằng hai chân như chú chó trong rạp xiếc. Nhà em ko bao giờ có chuột vì Lu Lu bắt chuột rất giỏi, chuột phá phách nhưng ko bao giờ dám lại gần. Trò chơi thích thú của Lu Lu là chơi đuổi bắt. Mỗi lúc tôi chạy, anh đấy đuổi theo tôi với vẻ mặt rất phấn khích.
Đêm tới, lúc cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, Lu Lu thầm lặng canh giấc ngủ cho mọi người. Mọi người trong gia đình tôi đều yêu quý anh đấy. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Lu Lu từ lâu đã trở thành một thành viên ko thể thiếu trong gia đình.
Bài văn tả con gà trống
Đông chỉ biết đỏ mặt. Bỗng một tiếng gáy lanh lảnh vang lên xua tan sương sớm. Đó là tiếng gáy của chú gà trống nhưng mà tôi vô cùng thích thú.
Gà của tôi nhiều, có tới vài chục con, nhưng chỉ có chú là khác. Chú thuộc giống gà lai, to khỏe như một đô vật kiệt xuất. Anh đấy mặc một chiếc áo sơ mi màu tím. Cánh và đuôi có màu xanh pha trộn. Đầu to bằng nắm tay, mào đỏ như một chiếc vương miện nhỏ. Đôi mắt tròn như hai hạt nhãn. Mỏ có màu vàng sẫm. Đôi chân màu vàng nghệ, cựa nhọn và sắc.
Hai cánh to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc. Đuôi có nhiều màu sắc nhưng nổi trội nhất là màu xanh đen cong cong như hình lưỡi liềm. Bộ lông ba màu đỏ, xanh, đen uốn lượn như hoa văn càng làm tăng thêm vẻ “sang chảnh, lịch lãm” của chú. Trong các hoạt động cùng bầy đàn, có nhẽ anh là người chịu đựng nhất. Mỗi lần tôi làm đổ thức ăn ra sân là nó chạy tới nhưng tôi ko thấy nó đánh nhau với người nào. Thậm chí, có miếng mồi ngon, anh cũng chia năm sẻ bảy với lũ gà mái non.
Tôi yêu chú gà trống này vô cùng. Các bạn ko chỉ góp phần tăng gia sản xuất cho gia đình tôi nhưng mà còn như chiếc đồng hồ báo thức, thúc giục mọi người dậy đúng giờ đi làm, lũ trẻ chúng tôi cắp sách tới trường.
Bài văn tả con lợn
Chú tôi có một con lợn ở nhà. Mỗi lần về quê, em thường ra ngoài xem bác cho lợn ăn. Chú lợn rất ngộ nghĩnh và dễ thương.
Bác định nuôi trong khoảng thời gian dài nên chọn giống lợn mán. Con lợn hiện đã được 6 tháng tuổi. Lúc mới bị bắt, anh ta chỉ nhỏ con, nhưng giờ anh ta đã nặng 60 kg. Chú em thường xuyên cân chú để biết tình hình nhưng mà chăm sóc tốt hơn. Con lợn có màu trắng đen, nổi trội trên đó là những sợi lông ngắn và cứng, vuốt có cảm giác hơi tê. Đầu chú như quả dưa hấu nhỏ, suốt ngày cụp xuống trông rất đáng yêu. Tai nó như hai cái lá mít, hễ nó động đậy là rung lên. Tôi nhận thấy rằng đôi tai của anh đấy cũng có thể vẫy theo một cách rất buồn cười.
Đôi mắt chú dài, đen tuyền như hai hòn bi ve. Hai lỗ mũi nhỏ hồng hào suốt ngày khịt mũi, thỉnh thoảng lại nhảy mũi rất đáng yêu. Mõm dài với hàm răng sắc nhọn. Lúc mới sắm về, bác tôi đã nhổ nanh cho con lợn khiến nó la hét ồn ã cả nhà. Thân hình chú tròn trịa, cái bụng sồ sề rơi xuống đất. Mông tròn đầy. Bốn chân khỏe, cứng cáp với nanh vuốt dày và cứng. Đuôi ko dài lắm, ve vẩy suốt ngày để đuổi ruồi, cuối đuôi có một bộ lông ngắn màu đen.
Con lợn rất tham ăn. Chú tôi rất vui vì điều này, nó sẽ lớn nhanh thôi. Hễ nghe tiếng bước chân tới gần, nó lại chồm dậy, nghểnh cổ kêu éc éc, dụi mõm vào chấn song cửa chuồng giả vờ đói. Thức ăn đầy máng, nó thò mõm vào ăn một cách ngon lành, ùng ục ùng ục sung sướng tới chiều. Tầm thường một ngày chú chỉ ăn 2 bữa sáng và chiều, thỉnh thoảng chú tôi cho chú ăn thêm rau muống.
Anh đấy thích ăn rau chân vịt. Mỗi lần về quê, em thường đi hái rau muống ném cho bác ăn. Các loại rau ngon làm tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Ăn xong, nó lảo đảo lui vào một góc nằm lăn ra ngủ. Thỉnh thoảng một con ruồi hay một con muỗi bay tới và nó vẫy đuôi xua đi. Buồn quá, anh vùi đầu vào góc tường ủi đồ. Nhìn thấy chú lợn đáng yêu trong chuồng là một điều rất thú vị.
Tôi rất yêu chú lợn vì những hành động ngộ nghĩnh của nó. Mỗi lần tôi về nhà, tôi đều ra ngoài để gặp chú tôi. Mỗi lần nhìn thấy con trưởng thành, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Một ngày nào đó con lợn sẽ giúp kinh tế gia đình tôi khấm khá hơn. Điều đó càng khiến tôi yêu anh nhiều hơn.
Đăng bởi: BNC.Edu.vn
Danh mục: Tổng hợp
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về 5 bài văn tả con vật hay nhất” state=”close”]
5 bài văn tả con vật hay nhất
Hình Ảnh về: 5 bài văn tả con vật hay nhất
Video về: 5 bài văn tả con vật hay nhất
Wiki về 5 bài văn tả con vật hay nhất
5 bài văn tả con vật hay nhất -
5 bài văn tả con vật hay nhất
Dưới đây là một số bài văn mô tả con vật (tả con mèo, tả con chó, tả con gà…) hay nhất của các em học trò. Trên cơ sở quan sát thực tiễn hoặc quan sát qua phim ảnh, các em đã mô tả những con vật nhưng mà mình thích thú bằng ngôn từ chân thực, sinh động và có phần khôi hài.
1. Bài văn tả con mèo
Vào ngày sinh nhật thứ 8 của tôi, bà tôi đã tặng cho tôi một con mèo rất dễ thương và đáng yêu. Ngay lúc tôi nhìn thấy bạn, tôi đã rất hạnh phúc và vui tươi! Em thường gọi anh với cái tên dễ thương là Mi.
Bạn đang xem: 5 bài văn tả con vật hay nhất
“Meo, meo, meo”, hàng ngày, mỗi lúc tôi ngồi vào bàn học, chú Mi lại tới gục đầu vào chân tôi. Mi thân thiện và gắn bó với tôi hàng ngày. Ngày bà nội tặng em, con mèo chỉ to bằng chai nước khoáng nhỏ, nhưng giờ nó to bằng chai Coke lớn. Toàn thân chú được bao phủ bởi một màu vàng điểm thêm vài đốm trắng làm cho chiếc áo của chú càng thêm đẹp. Đầu của anh ta lớn hơn một tẹo so với quả bóng tennis. Mắt tròn như viên bi và sáng như đèn pha. Mũi hồng hào, lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Tai bạn mới nghe làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, anh có thể phát hiện đó là chuyện gì, có cần khắc phục hay ko. Cái tai và cái mũi đấy là chiếc ra-đa của anh để phát hiện những con chuột tinh khôn hay phá hoại, ăn trộm lúa của dân. Cổ Mị quấn một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn chân của nó ko cao lắm so với thân hình, nhưng nó chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em cho biết, những miếng thịt giúp Mi vận chuyển nhẹ nhõm, ko gây tiếng động nhỏ khiến nhiều con chuột ko ngờ tới. Nanh vuốt của nó rất sắc và nhọn. Một lần, những nanh vuốt đó để lại dấu vết trên tay tôi lúc tôi chơi với chú của mình. Chính những chiếc nanh vuốt đó là vũ khí lợi hại của hắn nhưng mà loài chuột nào cũng phải sợ hãi lúc nhìn thấy. Bất kỳ lúc nào nó muốn chơi với tôi, nó sẽ xoa đầu tay tôi rồi dùng nanh vuốt cào vào tay tôi. Ồ! Cái đuôi của bạn linh hoạt làm sao! Cái đuôi như dấu ngã, giấu đi đâu được. Mỗi ngày, anh chỉ ngủ. Tuy nhiên, lũ chuột ko dám quấy rầy chú vì chú rất khôn, có thể lũ chuột đã cảnh giác, tưởng rằng Mị đang rình rập chúng. Đêm tối Mí Ta mới đi làm thuê cho chủ. Anh đấy biết tất cả các cách của những con chuột. Ko con chuột nào thoát được nếu phát xuất hiện nó.
Một lần, tôi chứng kiến nó bắt chuột vào ban ngày. Có nhẽ, con chuột đó đã quá đói để ăn trộm vào ban ngày. Bác Mí cải trang rất giỏi, bác núp sau cái thanh hao cạnh thùng thóc. Một con chuột rất tinh ranh, mắt sáng long lanh, đi chậm rãi định trèo lên vựa lúa để chui vào ăn thóc. Bạn nằm yên như thể bạn đang ngủ. Bất thần bị “chụp” một cái, chỉ nghe một tiếng “gà” vô vọng, Mí ta ngoạm lấy con mồi trong nanh vuốt. Xót xa trước chiến công, Mị thả chuột ra vườn. Anh thả chuột ra, dùng chân trước nghịch chuột hết lần này tới lần khác. Con chuột vội bỏ chạy nhưng thoát nạn. Tôi nghĩ con chuột chỉ sợ chết thôi. Sau đó, anh ung dung ngồi ăn hết số chuột đó. Mỗi lần nó bắt được chuột, tôi lại vuốt ve động viên nó. Tới bữa, tôi thưởng cho nó món ngon nhất. Tôi trông rất hạnh phúc. Mi ăn rất ít, mỗi ngày ăn ko hết bát cơm. Lúc ăn, anh đấy cứ ăn từng chút một. Tôi thường nghe người ta nói “ăn như mèo” quả ko sai. Dù đói tới mấy Mi cũng ăn rất chậm. Ko giống như Gold – chú chó tinh nghịch, hay ăn hung hãn của tôi. Vàng và Mi rất thân với nhau. Hàng ngày, chúng chơi với nhau nhưng mà ko hề có xích mích. Buổi sáng, lúc nắng vàng trải khắp sân, Mị duỗi thẳng bốn chân, đôi mắt khép hờ trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, anh ta đưa tay lên mặt con châu chấu, như thể anh ta đang rửa mặt. Buổi tối, lúc cả nhà ăn cơm xong, Mi luôn tranh thủ ngồi vào lòng mẹ thủ thỉ.
Em yêu Mi nhiều lắm. Mi ko chỉ là món quà lưu niệm được bà nội tặng nhưng mà nó còn là “chuyên gia diệt chuột” của gia đình tôi. Các bạn tương trợ gia đình tôi rất nhiều trong chiến dịch diệt trừ chuột. Từ lúc có Mi, gia đình tôi ko còn lo chuột nữa. Em sẽ chăm sóc Mi thật tốt, chơi với Mi thật vui vẻ để nghe theo lời dặn của bà ngoại lúc đã giao Mi cho em.
Bài văn tả về một chú chó thông minh
Trong nhà tôi nuôi rất nhiều con vật, nhưng thông minh và gắn bó với tôi nhất là con chó Lu Lu.
Lu Lu được sắm vào nhà cô từ lúc còn nhỏ, tới nay cô đã được 2 tuổi, bằng tuổi em gái mình. Lúc mới về nhà, chắc mới xa mẹ nên chú chó vô cùng nhút nhát, đứa nào cũng chỉ quanh quẩn trong xó bếp, ko dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời kì làm quen với mọi người trong gia đình, Lu Lu mở màn bạo dạn hơn. Bố làm cho Lu Lu một ngôi nhà tranh nhỏ ngoài hiên và lót bằng một ít vải ấm. Lu Lu có vẻ thích cái lồng lắm, nó cứ chui ra chui vào như trò trẻ em.
Lu Lu có bộ lông vàng, tôi ko biết nó là giống gì. Lu Lu năm nay 2 tuổi trông vô cùng to lớn, chẳng bù cho sự nhỏ nhắn, mỏng manh trước đây. Lu Lu nặng khoảng 15 kg. Với người trong nhà, anh rất dịu dàng, nhưng với người lạ, anh rất hung hãn. Hàm răng trắng, nhọn hoắt, chiếc lưỡi hồng hào thè ra suốt ngày để thở. Tai nghe tiếng động lạ sẽ lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong lên cụp xuống mỗi lúc cô nhỏ vuốt đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, cô đấy có thể hiểu mọi thứ sau một thời kì. Nhỏ biết đi vệ sinh đúng chỗ, ko bao giờ bước vào nhà, luôn đợi người cho ăn nhưng chưa bao giờ ăn vụng. Ko chỉ vậy, Lu Lu còn biết đi bằng hai chân như chú chó trong rạp xiếc. Nhà em ko bao giờ có chuột vì Lu Lu bắt chuột rất giỏi, chuột phá phách nhưng ko bao giờ dám lại gần. Trò chơi thích thú của Lu Lu là chơi đuổi bắt. Mỗi lúc tôi chạy, anh đấy đuổi theo tôi với vẻ mặt rất phấn khích.
Đêm tới, lúc cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, Lu Lu thầm lặng canh giấc ngủ cho mọi người. Mọi người trong gia đình tôi đều yêu quý anh đấy. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Lu Lu từ lâu đã trở thành một thành viên ko thể thiếu trong gia đình.
Bài văn tả con gà trống
Đông chỉ biết đỏ mặt. Bỗng một tiếng gáy lanh lảnh vang lên xua tan sương sớm. Đó là tiếng gáy của chú gà trống nhưng mà tôi vô cùng thích thú.
Gà của tôi nhiều, có tới vài chục con, nhưng chỉ có chú là khác. Chú thuộc giống gà lai, to khỏe như một đô vật kiệt xuất. Anh đấy mặc một chiếc áo sơ mi màu tím. Cánh và đuôi có màu xanh pha trộn. Đầu to bằng nắm tay, mào đỏ như một chiếc vương miện nhỏ. Đôi mắt tròn như hai hạt nhãn. Mỏ có màu vàng sẫm. Đôi chân màu vàng nghệ, cựa nhọn và sắc.
Hai cánh to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc. Đuôi có nhiều màu sắc nhưng nổi trội nhất là màu xanh đen cong cong như hình lưỡi liềm. Bộ lông ba màu đỏ, xanh, đen uốn lượn như hoa văn càng làm tăng thêm vẻ “sang chảnh, lịch lãm” của chú. Trong các hoạt động cùng bầy đàn, có nhẽ anh là người chịu đựng nhất. Mỗi lần tôi làm đổ thức ăn ra sân là nó chạy tới nhưng tôi ko thấy nó đánh nhau với người nào. Thậm chí, có miếng mồi ngon, anh cũng chia năm sẻ bảy với lũ gà mái non.
Tôi yêu chú gà trống này vô cùng. Các bạn ko chỉ góp phần tăng gia sản xuất cho gia đình tôi nhưng mà còn như chiếc đồng hồ báo thức, thúc giục mọi người dậy đúng giờ đi làm, lũ trẻ chúng tôi cắp sách tới trường.
Bài văn tả con lợn
Chú tôi có một con lợn ở nhà. Mỗi lần về quê, em thường ra ngoài xem bác cho lợn ăn. Chú lợn rất ngộ nghĩnh và dễ thương.
Bác định nuôi trong khoảng thời gian dài nên chọn giống lợn mán. Con lợn hiện đã được 6 tháng tuổi. Lúc mới bị bắt, anh ta chỉ nhỏ con, nhưng giờ anh ta đã nặng 60 kg. Chú em thường xuyên cân chú để biết tình hình nhưng mà chăm sóc tốt hơn. Con lợn có màu trắng đen, nổi trội trên đó là những sợi lông ngắn và cứng, vuốt có cảm giác hơi tê. Đầu chú như quả dưa hấu nhỏ, suốt ngày cụp xuống trông rất đáng yêu. Tai nó như hai cái lá mít, hễ nó động đậy là rung lên. Tôi nhận thấy rằng đôi tai của anh đấy cũng có thể vẫy theo một cách rất buồn cười.
Đôi mắt chú dài, đen tuyền như hai hòn bi ve. Hai lỗ mũi nhỏ hồng hào suốt ngày khịt mũi, thỉnh thoảng lại nhảy mũi rất đáng yêu. Mõm dài với hàm răng sắc nhọn. Lúc mới sắm về, bác tôi đã nhổ nanh cho con lợn khiến nó la hét ồn ã cả nhà. Thân hình chú tròn trịa, cái bụng sồ sề rơi xuống đất. Mông tròn đầy. Bốn chân khỏe, cứng cáp với nanh vuốt dày và cứng. Đuôi ko dài lắm, ve vẩy suốt ngày để đuổi ruồi, cuối đuôi có một bộ lông ngắn màu đen.
Con lợn rất tham ăn. Chú tôi rất vui vì điều này, nó sẽ lớn nhanh thôi. Hễ nghe tiếng bước chân tới gần, nó lại chồm dậy, nghểnh cổ kêu éc éc, dụi mõm vào chấn song cửa chuồng giả vờ đói. Thức ăn đầy máng, nó thò mõm vào ăn một cách ngon lành, ùng ục ùng ục sung sướng tới chiều. Tầm thường một ngày chú chỉ ăn 2 bữa sáng và chiều, thỉnh thoảng chú tôi cho chú ăn thêm rau muống.
Anh đấy thích ăn rau chân vịt. Mỗi lần về quê, em thường đi hái rau muống ném cho bác ăn. Các loại rau ngon làm tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Ăn xong, nó lảo đảo lui vào một góc nằm lăn ra ngủ. Thỉnh thoảng một con ruồi hay một con muỗi bay tới và nó vẫy đuôi xua đi. Buồn quá, anh vùi đầu vào góc tường ủi đồ. Nhìn thấy chú lợn đáng yêu trong chuồng là một điều rất thú vị.
Tôi rất yêu chú lợn vì những hành động ngộ nghĩnh của nó. Mỗi lần tôi về nhà, tôi đều ra ngoài để gặp chú tôi. Mỗi lần nhìn thấy con trưởng thành, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Một ngày nào đó con lợn sẽ giúp kinh tế gia đình tôi khấm khá hơn. Điều đó càng khiến tôi yêu anh nhiều hơn.
Đăng bởi: BNC.Edu.vn
Danh mục: Tổng hợp
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” 5_bai_van_ta_con_vat_hay_nhat”>5 bài văn tả con vật hay nhất
Dưới đây là một số bài văn miêu tả con vật (tả con mèo, tả con chó, tả con gà…) hay nhất của các em học sinh. Trên cơ sở quan sát thực tế hoặc quan sát qua phim ảnh, các em đã miêu tả những con vật mà mình yêu thích bằng ngôn từ chân thực, sinh động và có phần hài hước.
1. Bài văn tả con mèo
Vào ngày sinh nhật thứ 8 của tôi, bà tôi đã tặng cho tôi một con mèo rất dễ thương và đáng yêu. Ngay khi tôi nhìn thấy bạn, tôi đã rất hạnh phúc và vui mừng! Em thường gọi anh với cái tên dễ thương là Mi.
Bạn đang xem: 5 bài văn tả con vật hay nhất
“Meo, meo, meo”, hàng ngày, mỗi khi tôi ngồi vào bàn học, chú Mi lại đến gục đầu vào chân tôi. Mi gần gũi và gắn bó với tôi hàng ngày. Ngày bà nội tặng em, con mèo chỉ to bằng chai nước khoáng nhỏ, nhưng giờ nó to bằng chai Coke lớn. Toàn thân chú được bao phủ bởi một màu vàng điểm thêm vài đốm trắng làm cho chiếc áo của chú càng thêm đẹp. Đầu của anh ta lớn hơn một chút so với quả bóng tennis. Mắt tròn như viên bi và sáng như đèn pha. Mũi hồng hào, lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Tai bạn mới nghe làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, anh có thể phát hiện đó là chuyện gì, có cần giải quyết hay không. Cái tai và cái mũi ấy là chiếc ra-đa của anh để phát hiện những con chuột tinh khôn hay phá hoại, ăn trộm lúa của dân. Cổ Mị quấn một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn chân của nó không cao lắm so với thân hình, nhưng nó chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em cho biết, những miếng thịt giúp Mi di chuyển nhẹ nhàng, không gây tiếng động nhỏ khiến nhiều con chuột không ngờ tới. Móng vuốt của nó rất sắc và nhọn. Một lần, những móng vuốt đó để lại dấu vết trên tay tôi khi tôi chơi với chú của mình. Chính những chiếc móng vuốt đó là vũ khí lợi hại của hắn mà loài chuột nào cũng phải khiếp sợ khi nhìn thấy. Bất cứ khi nào nó muốn chơi với tôi, nó sẽ xoa đầu tay tôi rồi dùng móng vuốt cào vào tay tôi. Ồ! Cái đuôi của bạn linh hoạt làm sao! Cái đuôi như dấu ngã, giấu đi đâu được. Mỗi ngày, anh chỉ ngủ. Tuy nhiên, lũ chuột không dám quấy rầy chú vì chú rất khôn, có thể lũ chuột đã cảnh giác, tưởng rằng Mị đang rình rập chúng. Ban đêm Mí Ta mới đi làm thuê cho chủ. Anh ấy biết tất cả các cách của những con chuột. Không con chuột nào thoát được nếu phát hiện ra nó.
Một lần, tôi chứng kiến nó bắt chuột vào ban ngày. Có lẽ, con chuột đó đã quá đói để ăn trộm vào ban ngày. Bác Mí cải trang rất giỏi, bác núp sau cái chổi cạnh thùng thóc. Một con chuột rất tinh ranh, mắt sáng long lanh, đi chậm rãi định trèo lên vựa lúa để chui vào ăn thóc. Bạn nằm yên như thể bạn đang ngủ. Bất ngờ bị “chụp” một cái, chỉ nghe một tiếng “gà” tuyệt vọng, Mí ta ngoạm lấy con mồi trong móng vuốt. Xót xa trước chiến công, Mị thả chuột ra vườn. Anh thả chuột ra, dùng chân trước nghịch chuột hết lần này đến lần khác. Con chuột vội bỏ chạy nhưng thoát nạn. Tôi nghĩ con chuột chỉ sợ chết thôi. Sau đó, anh ung dung ngồi ăn hết số chuột đó. Mỗi lần nó bắt được chuột, tôi lại vuốt ve động viên nó. Đến bữa, tôi thưởng cho nó món ngon nhất. Tôi trông rất hạnh phúc. Mi ăn rất ít, mỗi ngày ăn không hết bát cơm. Khi ăn, anh ấy cứ ăn từng chút một. Tôi thường nghe người ta nói “ăn như mèo” quả không sai. Dù đói đến mấy Mi cũng ăn rất chậm. Không giống như Gold – chú chó tinh nghịch, hay ăn hung hãn của tôi. Vàng và Mi rất thân với nhau. Hàng ngày, chúng chơi với nhau mà không hề có xích mích. Buổi sáng, khi nắng vàng trải khắp sân, Mị duỗi thẳng bốn chân, đôi mắt khép hờ trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, anh ta đưa tay lên mặt con châu chấu, như thể anh ta đang rửa mặt. Buổi tối, khi cả nhà ăn cơm xong, Mi luôn tranh thủ ngồi vào lòng mẹ thủ thỉ.
Em yêu Mi nhiều lắm. Mi không chỉ là món quà lưu niệm được bà nội tặng mà nó còn là “chuyên gia diệt chuột” của gia đình tôi. Các bạn giúp đỡ gia đình tôi rất nhiều trong chiến dịch diệt trừ chuột. Từ khi có Mi, gia đình tôi không còn lo chuột nữa. Em sẽ chăm sóc Mi thật tốt, chơi với Mi thật vui vẻ để nghe theo lời dặn của bà ngoại khi đã giao Mi cho em.
Bài văn tả về một chú chó thông minh
Trong nhà tôi nuôi rất nhiều con vật, nhưng thông minh và gắn bó với tôi nhất là con chó Lu Lu.
Lu Lu được mua vào nhà cô từ khi còn bé, đến nay cô đã được 2 tuổi, bằng tuổi em gái mình. Khi mới về nhà, chắc mới xa mẹ nên chú chó vô cùng nhút nhát, đứa nào cũng chỉ quanh quẩn trong xó bếp, không dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian làm quen với mọi người trong gia đình, Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một ngôi nhà tranh nhỏ ngoài hiên và lót bằng một ít vải ấm. Lu Lu có vẻ thích cái lồng lắm, nó cứ chui ra chui vào như trò trẻ con.
Lu Lu có bộ lông vàng, tôi không biết nó là giống gì. Lu Lu năm nay 2 tuổi trông vô cùng to lớn, chẳng bù cho sự nhỏ nhắn, mong manh trước đây. Lu Lu nặng khoảng 15 kg. Với người trong nhà, anh rất dịu dàng, nhưng với người lạ, anh rất hung dữ. Hàm răng trắng, nhọn hoắt, chiếc lưỡi hồng hào thè ra suốt ngày để thở. Tai nghe tiếng động lạ sẽ lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong lên cụp xuống mỗi khi cô bé vuốt đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, cô ấy có thể hiểu mọi thứ sau một thời gian. Bé biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước vào nhà, luôn đợi người cho ăn nhưng chưa bao giờ ăn vụng. Không chỉ vậy, Lu Lu còn biết đi bằng hai chân như chú chó trong rạp xiếc. Nhà em không bao giờ có chuột vì Lu Lu bắt chuột rất giỏi, chuột phá phách nhưng không bao giờ dám lại gần. Trò chơi yêu thích của Lu Lu là chơi đuổi bắt. Mỗi khi tôi chạy, anh ấy đuổi theo tôi với vẻ mặt rất phấn khích.
Đêm đến, khi cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, Lu Lu âm thầm canh giấc ngủ cho mọi người. Mọi người trong gia đình tôi đều yêu quý anh ấy. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Lu Lu từ lâu đã trở thành một thành viên không thể thiếu trong gia đình.
Bài văn tả con gà trống
Đông chỉ biết đỏ mặt. Bỗng một tiếng gáy lanh lảnh vang lên xua tan sương sớm. Đó là tiếng gáy của chú gà trống mà tôi vô cùng yêu thích.
Gà của tôi nhiều, có đến vài chục con, nhưng chỉ có chú là khác. Chú thuộc giống gà lai, to khỏe như một đô vật kiệt xuất. Anh ấy mặc một chiếc áo sơ mi màu tím. Cánh và đuôi có màu xanh pha trộn. Đầu to bằng nắm tay, mào đỏ như một chiếc vương miện nhỏ. Đôi mắt tròn như hai hạt nhãn. Mỏ có màu vàng sẫm. Đôi chân màu vàng nghệ, cựa nhọn và sắc.
Hai cánh to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc. Đuôi có nhiều màu sắc nhưng nổi bật nhất là màu xanh đen cong cong như hình lưỡi liềm. Bộ lông ba màu đỏ, xanh, đen uốn lượn như hoa văn càng làm tăng thêm vẻ “sang chảnh, lịch lãm” của chú. Trong các hoạt động cùng bầy đàn, có lẽ anh là người chịu đựng nhất. Mỗi lần tôi làm đổ thức ăn ra sân là nó chạy đến nhưng tôi không thấy nó đánh nhau với ai. Thậm chí, có miếng mồi ngon, anh cũng chia năm sẻ bảy với lũ gà mái non.
Tôi yêu chú gà trống này vô cùng. Các bạn không chỉ góp phần tăng gia sản xuất cho gia đình tôi mà còn như chiếc đồng hồ báo thức, thúc giục mọi người dậy đúng giờ đi làm, lũ trẻ chúng tôi cắp sách đến trường.
Bài văn tả con lợn
Chú tôi có một con lợn ở nhà. Mỗi lần về quê, em thường ra ngoài xem bác cho lợn ăn. Chú lợn rất ngộ nghĩnh và dễ thương.
Bác định nuôi lâu dài nên chọn giống lợn mán. Con lợn hiện đã được 6 tháng tuổi. Khi mới bị bắt, anh ta chỉ nhỏ con, nhưng giờ anh ta đã nặng 60 kg. Chú em thường xuyên cân chú để biết tình hình mà chăm sóc tốt hơn. Con lợn có màu trắng đen, nổi bật trên đó là những sợi lông ngắn và cứng, vuốt có cảm giác hơi tê. Đầu chú như quả dưa hấu nhỏ, suốt ngày cụp xuống trông rất đáng yêu. Tai nó như hai cái lá mít, hễ nó động đậy là rung lên. Tôi nhận thấy rằng đôi tai của anh ấy cũng có thể vẫy theo một cách rất buồn cười.
Đôi mắt chú dài, đen tuyền như hai hòn bi ve. Hai lỗ mũi nhỏ hồng hào suốt ngày khịt mũi, thỉnh thoảng lại hắt hơi rất đáng yêu. Mõm dài với hàm răng sắc nhọn. Lúc mới mua về, bác tôi đã nhổ nanh cho con lợn khiến nó la hét ầm ĩ cả nhà. Thân hình chú tròn trịa, cái bụng sồ sề rơi xuống đất. Mông tròn đầy. Bốn chân khỏe, cứng cáp với móng vuốt dày và cứng. Đuôi không dài lắm, ve vẩy suốt ngày để đuổi ruồi, cuối đuôi có một bộ lông ngắn màu đen.
Con lợn rất tham ăn. Chú tôi rất vui vì điều này, nó sẽ lớn nhanh thôi. Hễ nghe tiếng bước chân đến gần, nó lại chồm dậy, nghểnh cổ kêu éc éc, dụi mõm vào chấn song cửa chuồng giả vờ đói. Thức ăn đầy máng, nó thò mõm vào ăn một cách ngon lành, ùng ục ùng ục sung sướng đến chiều. Bình thường một ngày chú chỉ ăn 2 bữa sáng và chiều, thỉnh thoảng chú tôi cho chú ăn thêm rau muống.
Anh ấy thích ăn rau chân vịt. Mỗi lần về quê, em thường đi hái rau muống ném cho bác ăn. Các loại rau ngon làm tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Ăn xong, nó lảo đảo lui vào một góc nằm lăn ra ngủ. Thỉnh thoảng một con ruồi hay một con muỗi bay đến và nó vẫy đuôi xua đi. Buồn quá, anh vùi đầu vào góc tường ủi đồ. Nhìn thấy chú lợn đáng yêu trong chuồng là một điều rất thú vị.
Tôi rất yêu chú lợn vì những hành động ngộ nghĩnh của nó. Mỗi lần tôi về nhà, tôi đều ra ngoài để gặp chú tôi. Mỗi lần nhìn thấy con trưởng thành, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Một ngày nào đó con lợn sẽ giúp kinh tế gia đình tôi khấm khá hơn. Điều đó càng khiến tôi yêu anh nhiều hơn.
Đăng bởi: BNC.Edu.vn
Danh mục: Tổng hợp
[/box]
#bài #văn #tả #con #vật #hay #nhất
[/toggle]
Bạn thấy bài viết 5 bài văn tả con vật hay nhất có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về 5 bài văn tả con vật hay nhất bên dưới để bangtuanhoan.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website bangtuanhoan.edu.vn
Phân mục: Văn học
#bài #văn #tả #con #vật #hay #nhất
[/box]
#bài #văn #tả #con #vật #hay #nhất
Bạn thấy bài viết 5 bài văn tả con vật hay nhất có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về 5 bài văn tả con vật hay nhất bên dưới để bangtuanhoan.edu.vn có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website bangtuanhoan.edu.vn
Nhớ để nguồn: 5 bài văn tả con vật hay nhất tại bangtuanhoan.edu.vn
Chuyên mục: Kiến thức chung