8 mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành trong Chí Phèo hay và đặc sắc nhất

Bạn đang xem: 8 mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành trong Chí Phèo hay và đặc sắc nhất tại bangtuanhoan.edu.vn

Tuyển chọn 8 mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành của Thị Nở hay và nổi trội nhất được bài viết tổng hợp một cách đầy đủ. Giúp các em học trò trau dồi tri thức và rèn luyện kỹ năng phân tích. Tham khảo ngay dưới đây.

Xem thêm:

Dàn ý phân tích hình ảnh bát cháo hành

Mời các bạn theo dõi mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành dàn ý cực cụ thể và đầy đủ sau đây:

I. Mở bài

– Vài nét về tác giả Nam Cao và tác phẩm Chí Phèo: Nam Cao là tác giả của nhiều truyện ngắn hiện thực xuất sắc. Trong số những tác phẩm tiêu biểu của ông, ko thể bỏ qua Chí Phèo, một truyện ngắn chứa đựng chiều sâu tư tưởng của nhà văn Nam Cao

– Trong mỗi tác phẩm văn học, cụ thể nghệ thuật tuy nhỏ nhưng có những cụ thể lại mang ý nghĩa vô cùng to lớn trong việc trình bày tư tưởng, chủ đề tác phẩm. “Bát cháo hành” trong Chí Phèo là một trong những cụ thể nghẹ thuật như thế!

II. Thân bài

1. Sự xuất hiện

– Cụ thể xuất hiện trong phần giữa truyện

– Sau cuộc gặp mặt về thể xác giữa Chí Phèo và thị Nở ở vườn chuối, sáng hôm sau, Chí Phèo bị cảm. Chính Thị Nở là người đã chủ động về nhà nấu cháo sang mang sang cho Chí Phèo

2. Bát cháo hành trong sự cảm nhận của Chí Phèo

– Nồi cháo còn nóng nguyên….vừa sang thị đã đi tìm gạo, hành thì may nhà lại còn

– Bát cháo hành khiến Chí Phèo rất “ngạc nhiên” và thấy “mắt như ươn ướt”, bởi vì đây là lần trước hết hắn được một người phụ nữ cho

– Bát cháo hành khiến Chí Phèo “bâng khuâng”

– Cảm nhận: “Cháo mới thơm làm sao!”- bát cháo là sự quan tâm của Thị Nở dành cho hắn

– Chỉ khói xông vào mũi cũng đủ làm người nhẹ nhõm

– Hắn trông thấy cháo hành rất ngon

⇒ Bát cháo hành giản dị trong cảm nhận của Chí Phèo là thứ rất ngon, đó là cụ thể khiến hắn lần trước hết và cũng là duy nhất cảm thấy được quan tâm, nó đánh thức nhân tính xưa nay nay bị vùi lấp trong Chí Phèo

3. Ý nghĩa cụ thể bát cháo hành

– Về nội dung:

    + Trình bày tình mến thương của Thị Nở dành cho Chí phèo

    + Là hương vị của hạnh phúc, tình yêu muộn màng nhưng Chí Phèo được lợi

    + Khơi dậy niềm khát khao được làm hoà với mọi người, hi vọng vào một thời cơ được trở về với cuộc sống lương thiện

– Về nghệ thuật:

    + Khắc họa thâm thúy nét tính cách, tâm lí và thảm kịch của nhân vật Chí Phèo

    + Đây là cụ thể xúc tiến tình tiết tăng trưởng

    + Là cụ thể tác giả gửi gắm niềm tin vào sức mạnh cảm hóa con người bằng tình người

III. Kết bài

– Khẳng định lại vai trò của cụ thể bát cháo hành trong việc đánh thức sự lương thiện trong tâm hồn Chí nói riêng và trong việc trình bày chủ để, tư tưởng truyện nói chung

– Liên hệ cảm nhận của bản thân về cụ thể rực rỡ này

Phân tích hình ảnh bát cháo hành – Mẫu 1

Đề tài người nông dân có thể coi là mảnh đất phì nhiêu nhưng các nhà văn hiện thực 1930 -1945 đã gieo hạt nghệ thuật và gặt hái được những mùa bội thu. Nam Cao là người tới sau trong khi mảnh đất đó đã được khai vỡ, nhưng bằng tất cả tâm huyết, tình cảm của mình đối với những con người nghèo khổ – những kẻ dưới đáy của xã hội, Nam Cao đã tìm được cho mình một chỗ đứng riêng. Tác phẩm Chí Phèo – đứa con sinh sau đẻ muộn nhưng ko chịu thua kém “anh chị” mình vươn mình lên hàng tuyệt bút – đỉnh cao của văn học 1930 – 1945. Chí Phèo có được vị trí đó là bởi trị giá tư tưởng mới mẻ, lạ mắt, bởi nghệ thuật viết truyện thu hút, quyến rũ của ngòi bút Nam Cao. Và một điều ko thể ko kể tới đó là bởi Nam Cao đã xây dựng thành công những cụ thể nghệ thuật lạ mắt: bát cháo hành của Thị Nở.

Bát cháo hành xuất hiện ở gần cuối thiên truyện. Chí Phèo sau lúc uống rượu nhà Tự Lãng ko về túp lều của mình nhưng ra thẳng bờ sông. Ở đó bắt gặp Thị Nở – người phụ nữ ngớ ngẩn, xấu ma chê quỷ hờn, đi kín nước nhưng ngủ quên ở bờ sông. Quang cảnh hữu tình: trăng nhấp nhánh trên mặt sông, gió thổi mát rượi và những tàu chuối “giãy đành đạch như hứng tình”, cùng với hơi men của rượu đã đưa tới mối tình Chí Phèo – Thị Nở. Sau đêm trăng gió với Thị, Chí bị cảm, Thị Nở thương tình, sau một đêm trằn trọc suy nghĩ, Thị chạy đi tìm gạo và nấu cháo hành mang sang cho Chí.

Bát cháo hành – biểu tượng của tình người ấm nóng duy nhất còn sót lại nơi làng Vũ Đại khô khát mến thương. Bát cháo hành có nhẽ đối với mỗi người nó chỉ là những thứ vặt vãnh, vụn vặt, nhất là lúc cháo lại được nấu bởi bàn tay Thị Nở. Cháo đó có ngon ko? Chúng ta ko biết, chỉ biết một điều nó tràn đầy tình người. Một tình người rất thật, rất hồn nhiên, vô tư, ko vụ lợi nhưng Thị Nở dành cho Chí. Nó chỉ đơn giản là bởi Thị thấy Chí bị “thổ một trận nhọc” nhưng ko có người chăm sóc, bởi Thị nghĩ ốm như thế thì chỉ có ăn cháo hành. Và rất hồn nhiên Thị nấu cháo hành mang sang.

Bát cháo hành – vị thuốc giải cảm cho Chí. Sau lúc bị thổ, lần trước hết Chí tỉnh, lần trước hết cảm thu được cuộc sống, nghe thấy được những âm thanh xung quanh: “tiếng chim hót ngoài kia vui vẻ quá”, “tiếng anh thuyền chài gõ mái chèo đuổi cá”, “tiếng những người đi chợ trò chuyện… Một ước mơ xa xăm của một thời nào Chí thấy như xa lắm. Hắn đã từng mơ có một gia đình nho nhỏ, chồng cuốc mướn cày thuê, vợ dệt vải. Chúng lại bỏ vốn nuôi một con lợn. Khá giả thì sắm năm ba sào ruộng làm”. Trận ốm đã làm cho hắn thoát khỏi cơn say triền miên nhưng nhận thức được mình, thấy mình đang ở cái dốc bên kia của cuộc đời, biết sợ tuổi già, ốm rét và cô độc. Trận ốm đã làm cho hắn biết sợ – cái nhưng có nhẽ trước giờ chưa bao giờ hắn nghĩ tới. Thị Nở sang cùng bát cháo hành đưa cho hắn. Nhận bát cháo từ tay Thị nhưng hắn “ngạc nhiên”. Ngạc nhiên cũng đúng thôi vì “từ trước tới giờ đã người nào cho hắn cái gì. Muốn cái gì hắn phải dọa nạt hay cướp giật”. Một xúc cảm khác thay cho cái ngạc nhiên thuở đầu “hắn thấy mắt ươn ướt, một tí gì như là ăn năn”. Chí ăn năn về những gì mình đã gây ra, có thể là như lời nhà văn “người ta thường ăn năn về những việc mình làm lúc người ta ko ác được nữa” nhưng dẫu sao điều đó là ko muộn. Chí ăn cháo hành và thấy “cháo hành ăn rất ngon”. Tình người trước hết Chí thu được sao ko ngon cho được. Sự chăm sóc đầy ân tình dẫu chăng còn thô vụng của Thị Nở nhưng vẫn đáng quý biết bao. Còn gì quí giá hơn lúc người ta ốm còng queo một mình nhưng lại được một bàn tay chăm sóc. Chí đã khát khao biết bao một bàn tay chăm sóc như thế. Bát cháo hành – sự chăm sóc, quan tâm vô tư của Thị Nở làm Chí nghĩ tới bà Ba Bá Kiến. Hai người phụ nữ quan tâm tới Chí nhưng một người mặt hoa da phấn, quần áo lượt là nhưng tâm địa tà dâm chỉ cốt thỏa mình, còn một người xấu ma chê quỷ hờn nhưng tâm địa tốt, quan tâm Chí thật lòng. Bát cháo hành trên tay hơi ngun ngút làm cho Chí “vã mồ hôi ra như tắm”. Bát cháo tưởng vặt vãnh đã trở thành liều thuốc giải cảm hữu hiệu cho Chí.

Bát cháo hành – vị thuốc giải độc cho cuộc đời Chí. Ko chỉ giải cảm, bát cháo hành – tình người duy nhất đã gợi thức phần lương tri ngủ quên trong lốt “con quỷ dữ Chí Phèo”. Từ ăn năn, hối hận, Chí bỗng thấy thèm lương thiện, thèm trở về cuộc sống ngày trước. Bát cháo hành đã dẫn đường cho hi vọng hoàn lương: Thị Nở có thể làm hòa với hắn thì mọi người cũng có thể làm hòa với hắn. Khát khao lương thiện bùng dậy mãnh liệt đã khiến Chí dồn hết hi vọng vào Thị Nở – về cây cầu đưa hắn về với cuộc đời lương thiện. Bát cháo hành đã hoàn thành thiên chức gọi chất người, khơi hòn than đỏ vùi trong lớp tro tàn đang âm ỉ, nó đưa Chí qua một cuộc lột xác để về với sự lương thiện.

Nhưng bát cháo hành cũng chính là cụ thể đẩy thảm kịch của Chí lên tới đỉnh điểm, dẫn tới một kết thúc thảm thương đầy đớn đau. Sau năm ngày ở với Chí Phèo, Thị Nở “bỗng nhớ ra mình còn một bà cô trên đời” và quyết định “ngừng yêu” để xin ý kiến bà cô. Thị bị bà cô xỉa xói vào mặt và lúc quay lại nhà Chí Phèo, Thị chửi Chí bằng tất cả những lời của bà cô và vùng vằng trở lại. Chí “ngẩn người ra” và chạy vội ra níu tay Thị nhưng bị Thị dúi cho một cái rồi bỏ về. Chí rơi xuống hố sâu của vô vọng. Thị Nở đã bạc tình hắn, hắn ko còn thời cơ để trở lại với cuộc sống lương thiện. Vô vọng, hắn uống rượu nhưng càng uống càng tỉnh và thoang thoảng cứ thấy “hơi cháo hành”. Đó là biến thể của “bát cháo hành”. Hắn ko say, vị ngọt tình người cứ thoang thoảng để hắn cực khổ “khóc rưng rức”. Cuối cùng Chí lựa chọn cầm dao tới nhà Bá Kiến, đâm Bá Kiến và tự vẫn. Hơi cháo hành đã ko cho phép hắn trở lại cuộc sống con quỷ một lần nữa. Hắn để trở về lương thiện chỉ còn cách duy nhất là tự vẫn. Bát cháo hành đã gọi dậy con người trong Chí để nó thức dậy mặc dù chỉ để khổ đau, để phải thảm kịch. Nhưng dẫu thế nó cũng ko chấp nhận chết đi mãi mãi. Và bát cháo hành chính là cánh cửa đưa nó thoát khỏi kiếp đọa đày.

Bát cháo hành – một cụ thể nghệ thuật mang đầy dụng công của Nam Cao. Nó góp phần trình bày tư tưởng nghệ thuật của nhà văn: Điều nhưng chúng ta thiếu đó chính là lòng tốt – một lòng tốt rất tầm thường cũng có thể cứu rỗi con người. Và kết cuộc của Chí Phèo trình bày một niềm tin của nhà văn: dẫu có bị bầm dập về nhân hình lẫn nhân tính, lương thiện trong con người đặc thù là những người nông dân cũng ko mất đi, nó chỉ cần đợi có dịp là sẽ bùng lên mạnh mẽ.

Qua cụ thể nó cũng cho ta thấy một hiện thực nhưng nhà văn đau đáu: đó là những thành kiến làng xã nông thôn đã tước đi quyền được sống của con người… Qua đó nhà văn cũng gióng lên một hồi chuông thiết tha đòi thay máu cho xã hội để ít nhất con người được sống lương thiện.

Bát cháo hành – cụ thể rực rỡ đã góp phần làm nên “nhà văn lớn” Nam Cao. Tác phẩm khép lại nhưng dư ba của tình người trong cụ thể nghệ thuật đó vẫn còn mãi.

Mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành trong Chí Phèo – Mẫu 2

Nam Cao cây bút truyện ngắn hiện thực tiêu biểu của văn học hiện đại Việt Nam 1930-1945. Tên tuổi của ông gắn liền với truyện ngắn ” Chí Phèo”. Một truyện ngắn mang hơi thở của tiểu thuyết về cuộc đời anh chàng Chí Phèo và những nhân vật xung quanh làng Vũ Đại. Để tạo nên thành công cho tác phẩm, ko thể ko kể tới sự thành công xây dựng cụ thể nghệ thuật lạ mắt: bát cháo hành của Thị Nở.

Bát cháo hành xuất hiện gần cuối thiên truyện. Chí Phèo uống rượu say ở nhà Tự Lãng, ăn nằm với Thị Nở – người phụ nữ ngớ ngẩn, xấu ma chê quỷ hờn. Sáng, Chí bị cảm, Thị Nở thương tình, đi tìm gạo và nấu cháo hành mang sang cho Chí. Bát cháo hành là biểu tượng của tình người ấm nóng duy nhất còn sót lại nơi làng Vũ Đại. Có thể bát cháo với mỗi người chỉ là thứ vụn vặt. Cháo đó có thể ko ngon, nhưng chúng ta phải khẳng định bát cháo tràn đầy tình người. Một tình người hồn nhiên, vô tư, ko vụ lợi nhưng Thị Nở dành cho Chí.

Bát cháo hành là vị thuốc giải cảm cho Chí. Sau lúc bị thổ, lần trước hết Chí tình, lần trước hết cảm thu được cuộc sống, nghe thấy những âm thanh xung quanh. Và ước mơ xa xăm năm nào trở lại trong trí óc của hắn. Ước mơ về gia đình nho nhỏ, chồng mướn vợ dệt vải.. Trận ốm làm cho hắn thoát khỏi cơn say triền miên nhưng nhận thức được mình, thấy mình đang ở cái dốc bên kia cuộc đời, biết sợ tuổi già, ốm rét và cô độc. Bát cháo khiến Chí phải ăn năn về những hành động mình đã làm. Bát cháo hành – sự chăm sóc quan tâm vô tư của Thị Nở khiến hắn nhớ tới bà ba Bá Kiến và thấy rùng rợn về một mụ phụ nữ mặt hoa dạ quỷ. Bát cháo đó tưởng vặt vãnh nhưng trở thành liều thuốc giải cảm hữu hiệu cho Chí.

Bát cháo hành – vị thuốc giải độc cuộc đời Chí. Chính bát cháo đã gợi thức phần lương tri ngủ quên trong lốt “con quỷ dữ làng Vũ Đại”. Từ ăn năn, hối hận, Chí bỗng thấy thèm lương thiện, thèm trở về cuộc sống ngày trước. Bát cháo hành dẫn đường cho hi vọng hoàn lương. Khát khao lương thiện bùng dậy khiến Chí dồn hết hi vọng vào Thị Nở. Bát cháo hành đã hoàn thiện thiên chức gọi chất người, đưa Chí qua cuộc lột xác để trở về với lương thiện.

Nhưng bát cháo hành cũng là cụ thể đẩy thảm kịch của Chí lên tới đỉnh điểm. Sau năm ngày ở với Chí, Thị Nở bỗng nhớ ra mình còn bà cô và quyết trở lại xin ý kiến. Thị bị bà cô xỉa xói vào mặt và lúc quay lại nhà Chí Phèo, thị cũng chửi lại bằng tất cả những lời của bà cô và vùng vằng bỏ về. Chí níu kéo nhưng bị Thị xô đẩy, Chí rơi xuống hố sâu của vô vọng. Thị Nở đã bạc tình hắn, hắn ko còn thời cơ để trở lại với cuộc sống lương thiện. Vô vọng hắn uống rượu nhưng càng uống càng tỉnh và thoang thoảng “hơi cháo hành”. Đó là biến thể của bát cháo hành. Hắn ko say, vị ngọt của tình người cứ thoang thoảng để hắn cực khổ “khóc rưng rức”. Cuối cùng hắn lựa chọn cầm dao tới nhà Bá Kiến, đâm Bá Kiến và tự vẫn. Hơi cháo hành ko cho phép hắn trở lại tuyến đường cũ, cuộc sống của con quỷ dữ. Hắn trở về lương thiện chỉ có thể bằng tự vẫn. Bát cháo hành gọi dậy con người trong Chí để nó thức dậy dù cực khổ, thảm kịch. Bát cháo hành chính là cánh cửa đưa nó thoát khỏi kiếp đoạ đầy.

Bát cháo hành một cụ thể nghệ thuật của Nam Cao góp phần trình bày tư tưởng của nhà văn về quan niệm nhân sinh. Lòng tốt thỉnh thoảng phải trả một cái giá cắt cổ. Và đó còn là niềm tin của nhà văn về người nông dân dù có bị bầm dập về nhân hình nhưng ko bao giờ mất đi tư cách tốt đẹp.

Phân tích hình ảnh bát cháo hành của Thị Nở – Mẫu 3

Nam cao đã để lại cho kho tàng văn học Việt Nam một tác phẩm mang trị giá hiện thực và nhân đạo thâm thúy, đó là tác phẩm Chí Phèo. Các nhân vật trong truyện là những con người hiền lành lương thiện nhưng do xã hội xô đẩy khiến họ thành những con người mất hết lương tri. Hình ảnh bát cháo hành trong truyện chính là phần thưởng quý giá nhưng tác giả tặng thưởng cho nhân vật, tạo thời cơ cho nhân vật trở về với cuộc sống đời thường.

Hình ảnh Chí Phèo hiện lên trước mắt người đọc trong những trang đầu của tác phẩm là một người tai ngược, độc ác, xấu xa. Chí cứ sống trong men say và trở thành tay sai đắc lực cho Bá Kiến. Rồi một ngày Chí gặp thị nở, bát cháo hành của thị đã thức tỉnh lương tri đã mất từ lâu của Chí. Nếu như trước đây, Chí chỉ biết uống rượu, chửi bới, dọa nạt, cướp giật, nằm vạ… thì giờ đây lúc được ăn bát cháo hành của thị Nở, hắn thấy lòng thành trẻ em. Hắn muốn làm nũng với thị như với mẹ. Ổi sao nhưng hắn hiền…? Bát cháo có gì đâu, một tí cháo, vài cọng hành và ba hạt muôi nhưng hiệu quả thực ko ngờ, bát cháo hành quả là liều thuốc giải độc. Nó vừa giúp Chí Phèo thoát ra khỏi cơn Ốm sau lúc say rượu vừa khơi dậy thực chất ý thức con người ở Chí. Phải chăng bát cháo hành đơn sơ chân quê đó đã được nấu bằng tất cả tấm lòng mến thương sống động của thị Nở? Đúng vậy, “bát cháo hành” tượng hình cho tình cảm của thị Nở với Chí Phèo, một tình cảm dịu dảng, giản dị nhưng đong đầy ân tình, nhân nghĩa… Đó là thứ tình cảm thiêng liêng giữa con người với con người, thứ tình cảm đó có thể cảm hóa được con người, khiến họ từ bỏ những cái xấu xa để sống đúng với thực chất vốn có của một con người.

Từ lúc biết làm người tới giờ Chí chưa được người nào nấu cho ăn bao giờ, lúc thu được bát cháo của thị Nở, chẳng biết thị nấu ngon dở thế nào nhưng đối với hắn thì đó là bát cháo ngon nhất trong cuộc đời hắn. Chí ăn ngon lành, trong lúc đang húp bát cháo, ta thấy hiện lên trên nét mặt hắn một niềm xúc động, cái thứ từ lâu đã ko còn tồn tại trong con người hắn. Đỉnh điểm của sự xúc động đó đã khiến Chí bật khóc. Hắn đã khóc vì “lần thứ nhật hắn được một người phụ nữ cho. Xưa nay nào hắn có thấy tự nhiên người nào cho cái gì… Hắn đã nhìn bát cháo bốc khói nhưng “bâng khuâng, vừa vui vừa buồn và một cái gì nữa giông như là ăn năn… Tự bao giờ những tình cảm con người đã thức dậy trong tâm can “con vật lạ, con quỷ dữ” của làng Vũ Đại đó. Kế bên Chí, thị Nở múc cháo “nhìn trộm hắn rồi lại cười toe toét. Trông thị thế nhưng có duyên…”. Lần trước hết, Chí đã biết tới cái duyên của một con người.

Rồi hắn nhớ lại lúc xưa, nghĩ về quá khứ của mình lúc phải săn sóc cho “bà ba”, phải làm những việc xấu xa, hắn đã thấy nhục hơn là thích, rồi hắn thấy sợ. Xưa kia, cũng như hiện giờ, hắn thật trong sáng, lương thiện. “Vì vậy bát cháo hành của thị Nở làm hắn suy nghĩ nhiều. Hắn có thể tìm bạn được, sao lại chỉ gây thù?” Thật kì diệu, những sự chăm sóc giản dị đầy ân tình và tình mến thương mộc mạc chân tình của thị Nở đã đánh thức dậy thực chất lương thiện của người nông dân lao động trong hắn. Đây là một đoạn văn tuyệt bút, đầy chất thơ.

Đoạn văn tả cảnh ăn cháo của Chí khiến Chí thành con người thật đáng trân trọng. Bao ngày tối tăm của Chí giờ đã qua, Chí được trở thành một con người tầm thường, được lợi những điều kiện tối thiểu của con người. Lúc thị Nở bê cháo tới bên hắn, hắn nhận bát cháo và ăn, “hắn càng ăn mồ hôi lại càng nhiều”, và tât nhiên với một người cảm gió, mồ hôi ra được nhiều là sẽ khỏi. Hắn cũng thế, đỡ khỏi bệnh. Hắn đã cảm thu được vị ngon của cháo: “Trời ơi! Cháo mới thơm làm sao… những người suốt đời ko ăn cháo hành ko biết rằng cháo ăn rất ngon… Nhưng vì sao mãi tới hiện giờ hắn mới nếm vị mùi cháo”. “Hắn tự hỏi rồi lại tự trả lời… Đời hắn chưa bao giờ được săn sóc bởi một tay phụ nữ…” Bát cháo hàng đã nói lên tình cảm nhưng thị dành cho hắn, Một tình cảm nghìn vàng giữa hai con người cùng tình cảnh khốn cùng. Phải nói rằng tác giả đã dành rất nhiều tình cảm cho Chí, mới có thể lột tả được nội tâm của Chí cụ thể tới tương tự. Nam Cao đã cho người đọc tưởng tượng được thực chất tốt đẹp, rất đời thường vẫn luôn túc trực trong con người Chí, nó cần có dịp mới có thể bộc lộ được.

Thị Nở xuất hiện đúng lúc cuộc đòi Chí ko còn một lối thoát, bát cháo hành của thị tới lúc Chí thèm được ăn. Chính những điều này đã làm sống lại thực chất lương thiện trong con người hắn. Xây dựng lên hình ảnh thị Nở với bát cháo hành chính là tấm lòng nhân đạo của nhà văn đối với nhân vật của mình. Tác giả muốn chứng minh với người đọc rằng, những con người xấu xa, độc ác, mất hết tính người ko phải do tự bản thân họ như thế nhưng do xã hội đã cướp mất quyền làm người của họ, đẩy họ thành quỷ dữ rồi ghét bỏ họ.

Xem thêm:

Mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành – Mẫu 4

Nam Cao là nhà văn hiện thực tiêu biểu của nền văn học Việt Nam trong thời kỳ 1930-1945. Ông thành công với tác phẩm “Chí Phèo” tái tạo lại hoàn cảnh của người nông dân trước cách mệnh tháng Tám bị chèn lấn tới mất hết nhân hình lẫn nhân tính. Tuy nhiên ông cũng là nhà văn giàu lòng nhân đạo đã dành cho nhân vật của mình tình thương con người được trình bày qua cụ thể bát cháo hành nhưng thị Nở nấu cho Chí Phèo. Bát cháo đó là hiện thân của tình người thức tỉnh lương tri Chí, cho hắn niềm tin và kỳ vọng. Đây là cụ thể nghệ thuật mang trị giá nhân văn nhân đạo thâm thúy, để lại cho độc giả nhiều suy tư, trằn trọc.

Mỗi một hình tượng nhân vật, một cụ thể nghệ thuật đều là tâm tư, tình cảm và dụng ý của tác giả gửi gắm. Ko phải tình cờ nhưng Nam Cao để cho thị Nở xuất hiện với bát cháo hành bình dị nhưng lại có trị giá to lớn về cả nội dung và nghệ thuật đối với tác phẩm làm nên thành công và nét lạ mắt riêng của nhà văn.

Sau lần gặp nhau vô tình như duyên trời se đã cho hai tâm hồn đồng điệu tìm về với nhau. Trận nôn mửa và cơn sốt thất thường đêm hôm đó ập tới với Chí làm cho thị Nở có lòng thương với hắn. Thị nghĩ “Cái thằng liều lĩnh đó kể ra thì đáng thương, còn gì đáng thương bằng đau ốm nhưng nằm còng queo một mình”, thị ko thể quên chuyện đêm qua và cũng ko nỡ bỏ hắn bởi: “bỏ hắn lúc này thì cũng bạc. Dẫu sao cũng đã ăn nằm với nhau! Ăn nằm với nhau như vợ chồng”. Chính lòng thương và tình cảm chân tình thôi thúc thị nấu nồi cháo hành cho Chí để rồi cho hắn được hồi sinh.

Bát cháo hành của thị Nở dành cho Chí là biểu lộ của tình người. Xưa nay nay Chí bị mọi người xa lánh, bị coi là con quỷ dữ của làng Vũ Đại nên người nào cũng sợ, cũng tránh mặt mỗi lúc hắn đi qua, ko một người nào quan tâm tới sự tồn tại và có mặt của Chí. Chính vì vậy hành động quan tâm, chân tình của thị qua bát cháo hành làm cho hắn ngạc nhiên và cảm động bởi đây là lần trước hết hắn được người khác cho, được săn sóc bởi tay một người phụ nữ khiến hắn xúc động “mắt hắn hình như ươn ướt”. Giọt nước mắt của phần người trong Chí đã tan chảy, trái tim tưởng nghe đâu sắt đá đã mở đầu sống dậy để cảm nhận hương vị cháo hành, hương vị cuộc sống, tình yêu bình dị nhưng lần trước hết hắn được lợi. Nhờ có bát cháo hành nhưng thị Nở và Chí Phèo “Chúng sẽ làm thành một cặp rất xứng đôi”, chúng được sống đúng nghĩa làm người, sống đúng bản năng và phẩm chất của mình xưa nay bị khuất lấp, bị quên lãng nay trỗi dậy mãnh liệt.

Bát cháo hành và tình cảm chân tình của thị cho Chí niềm tin, kỳ vọng, khát khao muốn trở lại làm người lương thiện và sống một cuộc đời tử tế. “Bát cháo của thị làm hắn suy nghĩ nhiều. Hắn có thể tìm bạn được, sao lại chỉ gây thù?” thị Nở đã mở đường cho hắn để hoàn lương, thị chính là nhịp cầu kết nối hắn với toàn cầu bên ngoài. Chí đã hồi sinh với khát khao trở lại với cuộc đời bình dị làm một người tầm thường như bao người: “Trời ơi! Hắn thèm lương thiện, hắn muốn làm hòa với mọi người biết bao”.

Tuy nhiên bát cháo hành cũng là sự vô vọng của Chí lúc hắn bi thị Nở từ chối, bị cự tuyệt quyền làm người. Trong phút giây đớn đau nhất hương cháo hành “thoang thoảng”, thoáng chốc xuất hiện làm cho Chí Phèo chìm sâu hơn vào nỗi vô vọng. Hắn đã ở bên kia cái dốc cuộc đời nhưng đây mới là lần trước hết được ăn cháo hành, dù cho là bởi đôi bàn tay của người phụ nữ xấu xí ma chê quỷ hờn nhưng dẫu sao vẫn có còn hơn ko, dù muộn nhưng vẫn có ý nghĩa đối với cuộc đời hắn. Tưởng rằng được hồi sinh chìm trong hương cháo hành của riêng mình nhưng thành kiến xã hội đã tước đoạt đi quyền làm người đó. Hắn phải gào lên “Người nào cho tao lương thiện? Làm thế nào cho mất được những mảnh chai trên mặt này?” tiếng kêu đó thống thiết và đớn đau tới vô cùng ko còn cách nào khác để giải thoát ngoài cái chết. Ko có gì tầm thường, bình dị như hơi cháo hành tới vậy, bát cháo hành qua cái nhìn và tấm lòng nhân đạo của Nam Cao trở thành một nhát dao cứa rớm máu tâm hồn đã bị tổn thương chai sần nơi Chí để giờ đây hắn chìm đắm trong vô vọng và cái chết. Viết được tương tự chỉ có ngòi bút tài hoa của thiên tài mới làm được điều đó.

Qua cụ thể bát cháo hành cho thấy vẻ đẹp tư cách, vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ dòng giống con nhà mả hủi, xấu ma chê quỷ hờn đã vậy lại còn nghèo và dở hơi. Cái xấu của ngoại hình đã tụ hội hết ở thị Nở. Xấu đau xấu đớn xấu xúc phạm người nhìn bởi “Cái mặt của thị thực thụ là một sự mỉa mai của hóa công” đó vậy nhưng con người đó lại có tấm lòng nhân hậu, có lòng bao dung, sự thông cảm san sớt đối với Chí. Chính những phẩm chất tiềm tàng đó đã đưa Chí ra khỏi những tháng ngày tối tăm của quỷ dữ.

Cụ thể bát cháo hành trình bày cái nhìn nhân đạo nhân văn của Nam Cao. Ông luôn tin vào sự tốt đẹp trong con người lương thiện và khẳng định chỉ có tình người mới cảm hóa được tội ác. Thực chất lương thiện và khát khao hạnh phúc là bản tính tự nhiên tốt đẹp trong con người ko bao giờ bị mất đi dù cho bị quỷ dữ tha mất vong hồn nhưng chỉ cần được thắp sáng bởi ngọn lửa tình người nó lại trỗi dậy đòi quyền sống mãnh liệt.

Cụ thể bát cháo hành của thị Nở làm cho ta liên tưởng nhớ tới bát cháo cám của bà cụ Tứ trong tác phẩm “Vợ nhặt” của Kim Lân đó đều là bát cháo bình dị thôn quê, bát cháo của tình người, tình thương ấm áp chỉ có con người mới có được và dành cho nhau. Bát cháo hành tuy chỉ xuất hiện với tư cách là một cụ thể nhỏ trình bày nội dung tác phẩm nhưng có trị giá lớn, ghi lại mở đầu cho sự thay đổi tâm lí nhân vật Chí Phèo, là cột mốc bước ngoặt thay đổi cho cuộc đời Chí được sống là chính mình.

Tương tự với tài năng của nhà văn Nam Cao cụ thể bát cháo hành trong tác phẩm “Chí Phèo” có trị giá hiện thực và trị giá nhân đạo thâm thúy. Một mặt tố cáo xã hội tàn nhẫn đẩy người nông dân tới bước đường cùng, một mặt ngợi ca phẩm chất tốt đẹp của họ. Gập trang sách lại nhưng hình ảnh bát cháo hành với dư vị tình người để lại ám ảnh suy tư và bài học cho độc giả. Trong cuộc sống hãy biết mến thương, sẻ chia và đùm bọc lẫn nhau và chỉ có tình thương chân tình mới có sức mạnh cảm hóa.

Phân tích hình ảnh bát cháo hành Thị Nở – Mẫu 5

Truyện ngắn “Chí Phèo” là một tuyệt bút của nền văn xuôi Việt Nam hiện đại của nhà văn hiện thực và nhân đạo Nam Cao. Qua tác phẩm, tác giả đã vẽ nên một bức tranh thê thảm, đầy bi thương của những kiếp sống lương thiện nhưng nghèo đói đã bị tha hóa cả về thể xác lẫn vong hồn. Tiêu biểu cho những kiếp người đó chính là nhân vật “Chí Phèo” và những thảm kịch nhưng hắn phải chịu đựng, nếm trải trong chặng đường đời của mình.

Xuyên suốt toàn thể tác phẩm, người đọc dõi theo từng bước chân của Chí từ một người dân lương thiện tầm thường cho tới lúc trở thành “con quỷ dữ” của làng Vũ Đại và cuối cùng là cái chết tuy bi thương nhưng lại là cách giải thoát tốt nhất khỏi những thảm kịch nhưng Chí đang phải chịu đựng. Người đọc ko thể quên hình ảnh của Chí lúc mới ở tù ra với “cái đầu trọc lốc, răng cạo trắng hớn, mặt đen lại”, “cái ngực phanh ra đầy những nét chạm trổ rồng phượng với một ông tướng cầm trùy trông gớm chết”. Để rồi từ đó, cuộc đời hắn chìm trong men rượu, trong cơn say hắn đã làm biết bao tội ác, hắn phá vỡ hạnh phúc của biết bao nhiêu gia đình, làm chảy máu và nước mắt của biết bao nhiêu người lương thiện.

Những tưởng cuộc đời hắn sẽ trượt dài trong tội vạ nhưng rồi ở phần cuối của tác phẩm, Chí Phèo đã có ý thức vươn lên khát khao được làm người lương thiện, đỉnh điểm của khát khao đó là hành động xách dao tới nhà bà cô Thị Nở nhưng lại đi thẳng tới nhà Bá Kiến để đòi lương thiện. Lúc trông thấy một sự thực cực khổ tới mức vô vọng là hắn ko thể trở lại làm người lương thiện được nữa thì hắn đã giết mổ Bá Kiến – nguyên nhân chính tạo nên mọi thảm kịch của cuộc đời Chí và tự kết liễu đời mình để giải thoát khỏi cuộc sống cực khổ hiện nay. Vậy động lực nào đã xúc tiến Chí hoàn lương? Đó chính là tình thương của Thị Nở và bát cháo hành của Thị.

Bát cháo hành của Thị Nở tuy giản đơn, mộc mạc chỉ có một tí cháo trắng với hành nhưng có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với sự hồi sinh thức tỉnh của Chí. Bát cháo được nấu lên bằng tình mến thương chân tình, sự thông cảm, thấu hiểu của Thị Nở dành cho Chí, chính vì vậy nhưng nó có sức lay động mạnh mẽ thực chất lương thiện vốn đã bị vùi sâu trong tâm hồn Chí. Nếu như trước đây, hắn chỉ biết uống rượu, rạch mặt, ăn vạ, rồi gây nên biết bao nhiêu tội ác thì giờ đây sau lúc ăn bát cháo hành của Thị Nở hắn thấy lòng thành trẻ em. Hắn muốn làm nũng với Thị như với mẹ. Chưa bao giờ ta thấy hắn hiền như lúc này…Lúc thu được bát cháo hành từ tay Thị, Chí rất ngạc nhiên, hết ngạc nhiên thì hắn thấy mắt mình ươn ướt. Vậy là Chí đã khóc, một con người đã lấy đi biết bao nhiêu nước mắt của người khác vậy nhưng giờ đây chính hắn lại khóc.

Hắn đã khóc, khóc vì đây là lần thứ nhất hắn được người ta cho, lại được cho bởi tay một người phụ nữ. Trước đây, chỉ toàn là đi cướp giật của người khác, hắn thấy “xưa nay có thấy tự nhiên người nào cho người nào cái gì”. Hắn nhìn bát cháo bốc khói nhưng bâng khuâng, vừa vui vừa buồn và một cái gì nữa giống như là ăn năn, hối lỗi…Và đây cũng là lần trước hết Chí biết tới cái duyên của một người, đó là lúc Thị Nở múc cháo “nhìn trộm hắn rồi lại cười toe toét. Trông Thị thế nhưng có duyên”. Nhìn Thị hắn nghĩ lại quá khứ trong khi hắn phải chăm sóc cho bà ba, phải làm những việc xấu xa hắn thấy nhục hơn là thích. Bát cháo hành của Thị Nở có sức mạnh thật kì diệu, nó đã làm cho một người như Chí phải suy nghĩ: “Hắn có thể tìm bạn được, sao lại chỉ gây thù?”.

Đồng thời, bát cháo đó đã lấy lại sức khỏe cho hắn bởi vì hắn càng ăn mồ hôi lại càng ra nhiều. Và tất nhiên, điều này rất tốt đối với một người bị cảm gió như hắn. Tuy chỉ là bát cháo hành tầm thường thôi nhưng nó đã giúp Chí khỏi bệnh, hắn thấy bát cháo mới thơm ngon làm sao, những người suốt đời ko ăn cháo hành sẽ ko biết rằng cháo hành ăn rất ngon…nhưng vì sao mãi tới tận hiện giờ hắn mới nếm vị mùi cháo, tự hỏi để rồi tự mình trả lời. Đó chính là bởi vì đời hắn chưa bao giờ được săn sóc bởi tay một người phụ nữ. Sự gặp mặt với Thị Nở như là một điều kì diệu đối với Chí, hình ảnh của Thị giống như một vị phúc tinh trong cuộc đời u ám, say triền miên với những chuỗi dài thảm kịch của Chí Phèo. Điều đặc thù hơn, đây là tình cảm đáng trân trọng giữa những con người có tình cảnh khốn cùng.

Tình mến thương, sự đồng cảm của Thị Nở cùng bát cháo hành như một liều thuốc đã kéo Chí ra khỏi hàng loạt những thảm kịch của cuộc đời, giúp Chí tìm lại được chính thực chất lương thiện của mình vốn từ lâu đã bị vùi lấp trong sâu thẳm tâm hồn Chí, nay bỗng được tái tạo như một tia sáng trong cuộc đời tối tăm của Chí Phèo.

Mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành trong Chí Phèo – Mẫu 6

Tới với đề tài nông thôn, nông dân, Nam Cao tuy là người tới sau nhưng bằng tất cả tài năng, tâm huyết cũng như sự am tường của mình về đời sống người nông dân, nhà văn Nam Cao vẫn khẳng định được chỗ đứng vững chắc của mình trong mảng đề tài dường như đã rất thân thuộc đó. Chí Phèo là tác phẩm hiện thực xuất sắc nói về thảm kịch tha hóa của con người. Và chắc lúc đọc truyện ngắn này, sẽ có rất nhiều độc giả ấn tượng với hình ảnh bát cháo hành nhưng Thị Nở dùng để giải cảm cho Chí Phèo.

Cụ thể bát cháo hành ko chỉ mang ý nghĩa tả thực, đó là món ăn Thị Nở sẵn sàng cho Chí Phèo nhằm giúp Chí Phèo lấy lại sức lực sau cơn ốm thập tử nhất sinh nhưng còn mang rất nhiều ý nghĩa nhân sinh thâm thúy đối với cuộc đời của Chí Phèo. Sau lúc uống rượu say ở nhà Tự Lãng, Chí Phèo đã đi ra bờ sông, ở đây Chí đã gặp Thị Nở- người phụ nữ xấu xí, nhà có mả hủi bị cả làng xa lánh đi lấy nước nhưng ngủ quên bên bờ sông. Trong hơi men, Chí Phèo và Thị Nở đã có một đêm trăng gió. Buổi sáng hôm sau, Chí Phèo bị cảm, Thị Nở vì thương tình chí chỉ có một mình và nếu như Thị cũng bỏ hắn lúc này thì “cũng bạc” nên Thị đẫ về nhà nấu cháo hành và mang sang giúp Chí giải cảm.

Bát cháo hành trước hết mang ý nghĩa của một món ăn có khả năng giải cảm, hơi nóng của bát cháo có thể làm con người ta toát mồ hôi nhưng giải cảm. Chí Phèo trong cơn ốm bị mất hết sức lực, bát cháo của Thị thời khắc này có thể giúp chí lấy lại sức lực nhưng trận cảm đã vắt kiệt. Đặc trưng hơn, bát cháo hành của Thị còn mang nhiều ý nghĩa đặc thù hơn đối với chí. Bát cháo hành còn là biểu tượng của hơi ấm tình người duy nhất còn xót lại ở làng Vũ Đại.

Trong lúc tất cả mọi người trong làng Vũ Đại đều căm ghét, xa lánh, phủ nhận quyền làm người của Chí thì vẫn có người quan tâm tới Chí chân tình như thế. Có thể thấy cháo hành ở đây là món ăn hết sức tầm thường nhưng bất kỳ gia đình nào dù nghèo túng nhất cũng có thiết chế biến nó. Ta ko thể biết món cháo của Thị có ngon ko nhưng chắc hẳn nó thấm đượm tình người. Hơi ấm bát cháo cũng như sự ấp áp của tình người nơi Thị đã khiến Chí cảm động vì “trước tới giờ đã người nào cho hắn cái gì. Muốn cái gì hắn phải dọa nạt hoặc cướp giật”.

Bát cháo hành của Thị Nở còn giúp Chí Phèo thức tỉnh về nhân tính, đánh thức phần lương tri đã ngủ quên bên trong Chí. Chí Phèo bỗng nhận thức được những điều tồi tệ nhưng mình gây ra cho mọi người, hắn ăn năn, hối hận và khát khao được làm hòa với mọi người, muốn trở về với cuộc sống lương thiện. Bát cháo hành đơn giản tương tự nhưng lại có sức mạnh vô cùng lớn lao, nó đã đưa một con quỷ dữ làm việc xấu ko gớm tay trở về với cuộc sống lương thiện.

Tuy nhiên, nếu theo dõi truyện ngắn thì ta cũng có thể thấy chính bát cháo hành đã đẩy cuộc đời Chí tới đỉnh cao của thảm kịch, Trên thực tiễn, thảm kịch chỉ xảy ra lúc người ta ý thức thâm thúy về cuộc sống cực khổ, đọa đầy của mình, Lúc còn là con quỷ dữ Chí Phèo đã ko hề ý thức được về việc này nhưng chỉ làm việc như một tên tay sai đắc lực của Bá Kiến. Lúc đã được thức tỉnh về nhân tính, lời mắng chửi nhưng bà cô Thị Nở được Thị Nở quăng vào mặt Chí như đòn chí mạng đối với những khát khao đang bùng cháy mãnh liệt trong Chí.

Chí bỗng chốc nhận thức được tuyến đường trở về làm người lương thiện đã ko thể quay lại, với tất cả tội ác nhưng Chí đã gây ra thì Chí ko thể làm hòa với mọi người, và Thị Nở người nhưng Chí hi vọng sẽ là cầu nối giúp Chí làm hòa với mọi người cũng ko thể chống lại được những thành kiến nhưng người đời dành cho Chí.

Bát cháo hành đã thức tỉnh nhân tính bên trong con quỷ dữ như Chí Phèo nhưng nó cũng đẩy Chí chìm sâu vào thảm kịch, vô vọng. Có thể nói bát cháo hành là cụ thể rực rỡ nhất trong truyện ngắn Chí Phèo, qua đó truyền tải được bao thông điệp nhân văn nhưng nhà văn Nam Cao muốn truyền tải.

Phân tích hình ảnh bát cháo hành – Mẫu 7

Trong lí luận văn học có nói: “Cụ thể là hạt bụi vàng của tác phẩm” một tác phẩm văn học có trị giá, phải được làm nên từ những cụ thể xuất sắc, có ý nghĩa và ấn tượng trong lòng người đọc. Để nhắc tới điều này, ko người nào ko nghĩ tới Nam Cao, người cả đời luôn trằn trọc về vấn đề “sống và viết”. Nam Cao có đặc tài viết ra truyện từ những điều nhỏ nhặt, vì vậy mỗi cụ thể trong truyện của Nam Cao đều ấn tượng và mang triết lý cao. Nhắc tới điều đó ko thể ko nghĩ tới truyện ngắn Chí Phèo, một trong những tác phẩm xuất sắc, để lại cho người đọc nhiều ấn tượng thâm thúy và đặc thù là cụ thể bát cháo hành trong tác phẩm.

Chí Phèo ngày trước là một con người hoàn toàn khác, vốn sinh ra đã ko gặp may mắn, mồ côi “một người đi thả ống lươn nhặt được” nhưng Chí Phèo nuôi được dưỡng trong vòng tay của dân làng Vũ Đại, lớn lên bằng tình mến thương của làng Vũ Đại. Nhưng, số phận đã định đoạt, Chí Phèo từ một anh canh điền hiền như đất, sau lúc bị cơ chế phong kiến chuyển đổi, trở thành con người biến chất là một kẻ chuyên đi “rạch mặt ăn vạ” và là con quỷ dữ của làng Vũ Đại.

Lúc Chí trở về, chẳng người nào trông thấy nổi hắn là người nào. Một gương mặt gớm guốc, với những “nét chạm trổ rồng phượng với một ông tướng cầm chùy” và cả hai cánh tay cũng thế. Hắn ko chỉ bị chuyển đổi về thể xác, cả nhân tính cũng bị chuyển đổi. Ngày Chí trở về đã bị Bá Kiến sắm chuộc, trở thành một cánh tay đắc lực, giúp Bá Kiến như hổ mọc thêm cánh, Chí Phèo chính thức là một con quỷ dữ, là ác nhân, lúc “ngày càng hung hãn, tai ngược và say triền miên” hắn chuyên cướp đoạt và dọa nạt, và gần như đã bị chiếm mất trái tim và khối óc, hắn hành động trong cơn say và mê muội, chỉ biết đâm chém và dọa nạt người ta. Một Chí Phèo từng hiền như đất, một anh nông dân tới việc bóp chân cho bà ba còn thấy sợ, thì giờ đây đã bị chuyển đổi hoàn toàn. Một con người khác, trái tim khác, và nhân tính khác, và ko người nào trong làng Vũ Đại có thể tới gần hắn, và họ luôn xa lánh hắn và sợ hãi gớm guốc với thực chất của Chí Phèo. Và tưởng như Nam Cao ko còn mến thương gì với nhân vật mình nữa, thì ngay sau đó, ông đã để nhân vật mình thức tỉnh, với chính ngòi bút của mình.

May mắn tới với Chí, hôm đó Chí gặp được Thị Nở. Một người phụ nữ nhưng có thể nói “lứa đôi xứng đôi” với Chí Phèo. Thị vốn dĩ là người có dòng dõi ma hủi, ko thể xúc tiếp với người nào. Lại có đặc điểm “xấu ma chê quỷ hờn” xấu xí, ngơ ngẩn và ế chồng. Lúc Thị ra sông kín nước ngồi nghỉ rồi ngủ quên, thì rủi ro gặp Chí Phèo. “Họ ăn nằm với nhau, rồi cùng ngủ say dưới trăng. Tới nửa đêm, Chí Phèo đau bụng, nôn mửa. Thị Nở dìu hắn vào trong lều, đặt lên chõng, đắp chiếu cho hắn rồi ra về..”

Sáng hôm sau, Chí bị ốm nặng, “hắn thấy mồm đắng, lòng mơ hồ buồn” “người thì bủn rủn, tay chân ko buồn nhấc” còn “ruột gan lại nôn nao lên một tí”. Trận ốm như một cơn gió ghé ngang cuộc đời Chí, một cuộc dư trấn sẽ để lại cho Chí nhiều suy nghĩ thiết thực hơn. Và Chí cũng tỉnh ngộ ra một tí, lần trước hết hắn trông thấy sự xuất hiện của cuộc sống đời thường, nhờ việc bị ốm, hắn mơ mòng nhìn lại cuộc đời, nghĩ lại thời trẻ trai, ước mơ của mình, “chồng cuốc mướn, vợ dệt vải”. Chí tỉnh dậy, thấy mình đã già nhưng vẫn còn cô độc, hắn biết mình đã bước sang cái dốc bên kia của cuộc đời, hắn ko còn thời kì sửa soạn nữa. Nỗi sợ cứ tuần tự ập tới, hắn sợ cô độc biết bao nhiêu. Càng sợ hắn càng mong muốn thu được một điều gì đó, hắn muốn được sống với con người, hắn sợ, nỗi sợ cứ ngày một lớn dần, chồng chất. Rồi thị vào, thị mang cho Chí “bát cháo hành” giản dị, mộc mạc nhưng chân tình.

Bát cháo hành là cụ thể đặc thù, là chất xúc tác khiến tâm hồn Chí bừng tỉnh sau một cơn say rất dài. “Xưa nay nào hắn có thấy người nào tự nhiên cho cái gì” rồi “hắn nhìn bát cháo bốc khói nhưng bâng khuâng”, hắn trông thấy tình thương Thị dành cho hắn trong bát cháo. Hắn trông thấy hóa ra sau tất cả điều này mới là quan trọng nhất, nỗi sợ cô độc trong lòng hắn như được xoa dịu. “Trời ơi cháo mới thơm làm sao! Chỉ khói xông vào mũi cũng đủ làm người ta nhẹ nhõm” bát cháo thức tỉnh hắn, bát cháo hành khiến hắn nghĩ tới bà ba “con quỷ cái hay bắt hắn bóp chân nhưng lại cứ bắt bóp lên trên, trên nữa”, người phụ nữ đã khiến hay rơi vào hoàn cảnh tai đoạn này. Món quà ý nghĩa thị dành cho Chí, một món quà vô giá là tình thương thật lòng.

Xem thêm bài viết hay:  Ngải Yêu Là Gì? Chơi Ngãi Có Xấu Như Bạn Nghĩ? Sự Thật Cây 'Ngải Yêu'

Chưa bao giờ Chí cần Thị như lúc này, chưa bao giờ Chí thấy “Trông thị thế nhưng có duyên”. Bát cháo khiến hắn “đẫm bao nhiêu mồ hôi”, bát cháo khiến hắn trở thành một tình quân thật sự, “hắn muốn làm nũng với thị như với mẹ” ôi chao! Có bao giờ người ta đáng yêu được như thế, hẳn tâm hồn khô cằn đó phải sống lại rồi, hẳn trái tim phải biết muốn yêu và được yêu rồi, hẳn phải mỏi mệt lắm rồi hắn mới tương tự. “Trời ơi! Hắn thèm lương thiện” bát cháo hành giúp hắn trông thấy mình ko thể sống mãi trong sự cướp giật, hắn muốn được thành người lương thiện, được sống với mọi người, được mến thương và chăm sóc cho Thị Nở. Cụ thể bát cháo hành thực là một bước ngoặt quan trọng trong suy nghĩ của Chí, nhờ đó Chí đã thay đổi, đã thức tỉnh và tan biến đi cái chất quỷ dữ trong sự u mê của Chí.

Nhưng đó chưa phải là kết thúc, cụ thể bát cháo hành còn kéo dài tới mãi về sau, và nó sẽ tìm được cho Chí một lối thoát duy nhất trong xã hội phong kiến lúc bấy giờ. Thị Nở ko thể ở tiếp với Chí, Thị bị con “khọm già” bà cô của mình nhiếc móc, ko cho chung sống với Chí. “Thị ngoay ngoáy cái mông đít đi ra về” thị bỏ chí, bỏ hẳn, thị dứt tình với Chí. Lúc đó “Hắn đuổi theo thị, nắm lấy tay” nhưng nhanh chóng nhận lại sự khước từ của Thị. Chao ôi! Cái lúc đó, tuyến đường quay trở về lương thiện của Chí như bị lấp hẳn, Chí đớn đau, Chí muốn trả thù nhưng lại chỉ trông thấy “cứ thoang thoảng cái hơi cháo hành”, hơi cháo hành giúp hắn trông thấy thực chất thực của cuộc sống, người gieo cho hắn nỗi đau là Bá Kiến chứ ko phải Thị, kẻ khiến hắn mất tất cả là Bá Kiến, nhân hình, nhân tính, hắn bán cho Bá Kiến mất rồi, hắn bị tàn phá rồi, tàn phá thực sự.

Hơi cháo hành dẫn Chí tới nhà Bá Kiến. Hơi cháo cứ quấn lấy hắn, khiến hắn phải thốt lên “Tao muốn làm người lương thiện” nhưng đã muộn mất rồi, hắn chỉ chẳng còn cách nào khác, “Người nào cho tao lương thiện, làm thế nào mất được những vết mảnh chai trên mặt này? Tao ko thể là người lương thiện nữa” Chí chết, hắn chết trên ngưỡng cửa của sự sống và cái chết, giữa cái ác và cái thiện. Và suy cho cùng, chỉ có cái chết mới giải thoát hắn khỏi đớn đau. Và cảm ơn bát cháo hành, đã giúp hắn thức tỉnh, giúp hắn có được một tí mến thương của kiếp này, và cũng giúp hắn chết, cái chết toàn tâm, toàn ý, chết cùng với Bá Kiến.

Đọc Chí Phèo cứng cáp ta ko thể quên cụ thể bát cháo hành, cụ thể rất hay và xuất sắc, bộc lộ được một ngòi bút nhân đạo từ trong cốt tủy của Nam Cao. Người ta vẫn thấy Nam Cao lạnh lùng và tàn nhẫn với nhân vật của mình lắm, nhưng thực ra là ko, Nam Cao ko yêu nhân vật, ko thông cảm cho Chí, sao có thể để Chí thức tỉnh được tương tự. Mỗi cụ thể đắt giá được xem như một chữ trong thơ tứ tuyệt, và cụ thể bát cháo hành xứng đáng với điều đó.

Phân tích hình ảnh bát cháo hành - Mẫu 7

Mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành của Thị Nở – Mẫu 8

Nếu như anh cu Tràng trong truyện ngắn Vợ nhặt của Kim Lân đã đãi người vợ nhặt của mình một chập bốn bát bánh đúc và một bữa ăn thật no nê trước lúc “rước nàng về dinh” thì thị Nở của Nam Cao trong Chí Phèo lại đãi Chí một bát cháo hành thơm phức do chính tay mình nấu. Ko cầu kỳ hoa mỹ, cũng ko sang trọng giàu có, bát cháo hành thấm đượm tình người, tình yêu và sự thiện lương trong sáng nhưng một người phụ nữ dở hơi, xấu xí dành cho kẻ tội đồ quẫn bách đang chìm trong cơn say u mê giữa cuộc đời cô độc.

Chí cô độc vì Chí ko cha ko mẹ, ko người thân thích. Chí bị nhà Bá Kiến đẩy vào tù trong nỗi oan ức, căm hờn. Ra tù, Chí từ một người hiền lành tử tế trở thành một thằng săng đá khiến cả làng Vũ Đại khinh sợ. Chí ngập ngụa trong những cơn say rượu triền miên. Chí rạch mặt ăn vạ, rồi vô tình làm tay sai chuyên đi đòi nợ thuê cho Bá Kiến để có tiền uống rượu. Cũng trong cơn say đó, Chí đã gặp thị. Hai con người bần hàn nhất của làng Vũ Đại, của xã hội quấn vào nhau. Để rồi, sau trận đó, Chí lên cơn sốt hừ hừ. Thị thương tình nấu cho “người yêu” bát cháo hành để giải sốt. Đang ốm thế thì chỉ có ăn cháo hành, ra được mồ hôi thìa là nhẹ nhõm người ngay đó nhưng… Thế là vừa sáng thị đã chạy đi tìm gạo. Hành thì nhà thị may lại còn. Thị nấu bỏ vào cái rổ, mang ra chi Chí Phèo. Bát cháo đó làm Chí hết sức ngạc nhiên. Hết ngạc nhiên thì hắn thấy mắt hình như ươn ướt. Bởi vì lần này là lần thứ nhất hắn được một người phụ nữ cho. Xưa nay, nào hắn có thấy người nào tự nhiên cho cái gì. Hắn vẫn phải dọa nạt hay là giật cướp. Hắn phải làm cho người ta sợ. Hắn nhìn bát cháo bốc khói nhưng bâng khuâng.

Bát cháo hành đã làm cho Chí tỉnh thức sau cơn say dài triền miên, sau những tháng ngày ngập chìm trong bóng tối. Lúc này, Chí ko còn ngật ngưỡng vừa đi vừa chửi với chai rượu ôm trong tay nữa. Tình người đang nhen nhóm trong Chí. Hắn cầm lấy bát cháo đưa lên mồm. Trời ơi cháo mới thơm làm sao ! Chỉ khói xông vào mĩ cũng đủ làm người nhẹ nhóm. Hắn húp một húp và trông thấy rằng : những người suốt đời ko ăn cháo hành ko biết rằng cháo hành ăn rất ngon. Nhưng vì sao mãi tới tận hiện giờ hắn mới nếm mùi vị cháo ? Có thể lúc này Chí đang rất đói vì đó là biểu lộ thông thường của những kẻ say rượu lúc tỉnh. Lúc đói ăn gì cũng thấy ngon. Nhưng với Chí thì khác, Chí ko những say rượu nhưng còn say trong cơn say tội vạ, tối tăm. Hương cháo hành đã làm Chí tỉnh thức. Và hiện giờ Chí đang say thị. Một cơn say thánh thiện, một cơn say tình yêu. Lần trước hết Chí được săn sóc bởi một bàn tay “phụ nữ”. Dẫu thị có là người dở hơi, xấu xí tới mức ma chê quỷ hờn nhưng ko người nào có thể phủ nhận tấm lòng của thị lúc tự nguyện nấu cho Chí một bát cháo hành ngon lành tới thế. Chí mở đầu cảm thu được những hương vị của cuộc sống giản đơn xung quanh mình. Tiếng mái chèo gõ cá, tiếng chim hót, tiếng người nói lao xao… Những thứ đó ngày nào cũng có nhưng bị khỏa lấp trong men rượu nên Chí không thể nào cảm thu được. Chí nghĩ tới những tháng ngày ở nhà Bá Kiến, bị bà ba sai khiến. Chí hiểu rằng sự ham mê của bà ba ko phải là tình yêu nhưng chỉ là một điều nhục nhã, dơ bẩn. Hắn chưa được một người phụ nữ nào yêu cả, vì thế nhưng bát cháo hành của thị Nở làm hắn suy nghĩ nhiều. Hắn có thể tìm bạn được, sao lại chỉ gây quân địch ? Hình như phần người trong Chí đang dần tỉnh dậy. Chí trông thấy rằng mình vẫn còn thời cơ làm lại từ đầu, làm hòa với mọi người và chính thị sẽ là cầu nối cho hắn.

Bát cháo hành tình nghĩa đã làm thay đổi cuộc đời Chí. Lúc này trông Chí rất hiền. Một người phụ nữ dở hơi như thị cũng dễ dàng trông thấy điều đó. Dù trên khuôn mặt Chí đã hằn in bao vết sẹo dài sau mỗi lần rạch mặt ăn vạ, nhưng từ trong sâu thẳm đôi mắt ăn năn, Chí đang khát khao được quay trở lại làm người lương thiện. Nếu như bát cháo đó cũng do Chí tranh giành nhưng có được, hẳn nó sẽ ko mang lại nhiều thay đổi cho Chí tương tự. Bởi bát cháo được nấu lên từ tình yêu chân tình, từ tấm lòng lương thiện của thị Nở, từ chính lòng đồng cảm, xót thương của nhà văn Nam Cao. Yêu nhau, người ta chăm sóc cho nhau là chuyện tầm thường. Nhưng với Chí, điều đó đáng quý, đáng trân trọng hơn bao giờ hết. Bởi lúc gặp thị, Chí đang ở tận cùng, tận đáy của nỗi đau, nỗi vô vọng. Ko một người nào nhìn nhận Chí là một con người nữa. Vậy nhưng thị ko những làm quen với Chí nhưng còn yêu Chí, thương Chí bằng một tình yêu rất thật, rất tự nhiên. Hoặc cũng có thể tình yêu là mù quáng. Nhưng rõ ràng, bát cháo hành vẫn ẩn chứa tình người thiêng liêng vô cùng. Một người chưa từng được ăn cháo hành sẽ thấy nó rất ngon, nhưng với Chí, nó ko những ngon nhưng còn rất ý nghĩa. Nó làm cho Chí tỉnh. Lúc tỉnh táo, hắn cười nghe thật hiền. Thị Nở lấy làm chấp nhận lắm. Hiện giờ thì mấy bát cháo ý chừng đã ngấm. Hắn thấy lòng rất vui.

Bát cháo đó còn là hiện thân của lòng đồng cảm và sự xót thương của chính nhà văn dành cho đứa con đẻ Chí Phèo của mình. Đồng thời đó cũng là tình cảm dành cho những người nông dân đang quẫn bách như Chí, đang sống lay lắt dưới cơ chế phong kiến gian ác, bất nhân. Giữa xã hội đó, họ phải dành lấy nhưng ăn, kẻ nào mạnh sẽ sống, kẻ yếu sẽ chết dần chết mòn. Và trong lúc Chí đang dần đi vào cõi chết một cách tội vạ thì bát cháo hành của thị đã làm Chí bừng tỉnh. Chí quay đầu lại, làm lại từ đầu.

Mặc dù sau đó, thị đã cự tuyệt tình yêu của Chí, đã bỏ rơi Chí giữa những vô vọng phũ phàng. Dù Chí lại tìm tới rượu nhưng lần này hơi cháo hành đã lấn lướt men rượu, làm Chí càng uống càng tỉnh. Chí tỉnh nên tất nhiên Chí biết mình phải làm gì. Chí đã tới giết mổ Bá Kiến rồi tự vẫn. Ko còn một anh Chí hiền lành hay một con quỷ dữ mang tên Chí Phèo nữa.

Nhưng sau câu chuyện, hình ảnh bát cháo hành vẫn gợi lên cho người đọc bao suy nghĩ. Bát cháo hành là sự nhân đạo, trình bày tình người cao quý thiêng liêng, làm thay đổi cái nhìn của người khác về một kẻ tội đồ. Người nào cũng nhìn Chí bằng con mắt khinh sợ. Nhưng sau lúc thu được ân huệ là một bát cháo của thị Nở, được nấu bằng tình mến thương thực sự, Chí đã trở lại con người của chính mình. Đó là một ý nghĩa rất nhân văn. Rằng những kẻ tội vạ rất cần được sự quan tâm của mọi người xung quanh. Đừng hắt hủi họ. Có thể họ đang cảm thấy tự ti, xấu hổ, đang muốn dấn sâu thêm vào tội vạ, nhưng lúc thu được tình cảm thật sự, tâm hồn họ sẽ được cảm hóa. Trong xã hội ngày nay, có biết bao người đang sống trong lỗi lầm. Đừng chỉ nhìn họ bằng ánh mắt khinh thường, ghét bỏ, bởi phía sau những tội ác họ gây ra, hẳn vẫn còn trắc ẩn chút ít lòng lương thiện. Vậy hãy dùng lòng lương thiện của mình để làm sống lại lòng lương thiện của họ. Thị Nở chỉ là một người phụ nữ dở hơi, sở hữu “nhan sắc trời cho” dẫu xấu tới mức ma chê quỷ hờn, thị cũng chẳng giàu có nhưng thị vẫn dành cho Chí một tình mến thương thánh thiện. Còn chúng ta thì sao ? Hãy nghĩ tới bát cháo hành, nghĩ tới những điều đã thay đổi trong cuộc đời Chí sau lúc được tận hưởng bát cháo đó.

Nhà văn Nam Cao đã rất khôn khéo lúc xây dựng nên hình ảnh bát cháo hành để người đọc thấy rằng tình người mới là thứ đáng quý nhất, đáng trân trọng nhất. Và tình người là lúc ko phân biệt giàu nghèo, sang hèn… người tội vạ lại càng cần có tình người hơn. Giống như bát cháo hành đã xoa dịu cuộc đời Chí, giúp Chí lấy lại được phần người trong con người của mình. Chỉ tiếc rằng, trong xã hội đó, Chí vẫn chỉ là một người nông dân mang thân phận thấp hèn, vẫn bị cơ chế phong kiến vùi dập, và Chí đã chọn cái chết để hương cháo hành ko bị phôi phai bởi hương rượu nữa…

Xem thêm:

►►CLICK NGAY vào nút TẢI VỀ dưới đây để tải về 8 mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành trong Chí Phèo hay và rực rỡ nhất chính thức file PDF hoàn toàn miễn phí.

Bạn thấy bài viết 8 mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành trong Chí Phèo hay và rực rỡ nhất có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu  ko hãy comment góp ý thêm về 8 mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành trong Chí Phèo hay và rực rỡ nhất bên dưới để bangtuanhoan.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website bangtuanhoan.edu.vn

Phân mục: Soạn Văn 11

Nguồn: bangtuanhoan.edu.vn

#mẫu #phân #tích #hình #ảnh #bát #cháo #hành #trong #Chí #Phèo #hay #và #đặc #sắc #nhất

Xem thêm chi tiết về 8 mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành trong Chí Phèo hay và đặc sắc nhất ở đây:

Bạn thấy bài viết 8 mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành trong Chí Phèo hay và đặc sắc nhất có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu  không hãy comment góp ý thêm về 8 mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành trong Chí Phèo hay và đặc sắc nhất bên dưới để bangtuanhoan.edu.vn có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website bangtuanhoan.edu.vn

Nhớ để nguồn: 8 mẫu phân tích hình ảnh bát cháo hành trong Chí Phèo hay và đặc sắc nhất tại bangtuanhoan.edu.vn

Chuyên mục: Kiến thức chung

Viết một bình luận