[Bài 1]: Biển cạn trong ký ức của một ngư dân

Bạn thấy: [Bài 1]: Biển sâu nhớ ngư ​​dân tại bangtuanhoan.edu.vn

Những bếp không khói, dưới làn nước trong xanh, những cánh rừng đen phủ đầy những huyền phù luôn lơ lửng như tàn tro trước gió…

Qua cổng Lăng Cô

Khi tôi đến, đại diện Viện Nghiên cứu Hải sản về đề tài “Xây dựng phương án kỹ thuật nuôi san hô cứng ở vùng biển Việt Nam” do Thạc sĩ Nguyễn Văn Hiếu làm chủ nhiệm đang làm việc suốt 4 năm, 4 ngày tại khu vực Hải Vân – Sơn Chà, Thừa Thiên – Tỉnh Huế. Không may, do lần đó biển động, nước đục, cả đoàn không làm việc được nên phải ngủ trên bãi biển ba ngày liền. Đến ngày thứ ba, nghe ngư dân báo sóng yên biển lặng, cả đoàn ra về, lòng tôi vui như mở hội.

Chúng tôi đi qua cửa ải Lăng Cô trên chiếc thuyền to nhất thị trấn nhưng dài hơn 10m, đóng bằng gỗ, phần lớn gỗ đã mục hoặc nguy hiểm, cũ nát theo thời gian. Tàu có 4 thiết bị lặn, 1 máy nén khí, mỗi bình có 8 bình khí, đủ cho một người lặn ở độ sâu 10m thở trong khoảng 1,5 giờ, một sợi dây chì gắn vào người để chui qua, một thùng xốp, máy chống nước. bản vẽ, túi mẫu…

“Pang, pang, pang”. Tiếng nổ át đi tiếng nói của người đàn ông. Nguyễn Quang Dũng – một đoàn viên sinh viên, người nhỏ tuổi nhất trong nhóm kéo dây chuyền đầu tiên của máy nén khí để bơm khí vào bể, đồng thời chuẩn bị giá thể kết nối các rạn san hô bằng dây inox. Tàu chỉ đợi ở Bãi Cả, mất khoảng 15 phút là đến nơi.

Mặc cho các nhà khoa học dùng búa, đục, rổ nhựa lặn xuống biển để tách hạt san hô trồng, ông Lê Văn Thọ – chủ chiếc thuyền lớn nhất ở thành phố Lăng Cô, huyện Phú Lộc, Thừa Thiên – tỉnh Huế. Tôi về những sự kiện trọng đại trong cuộc đời của người dân mình. Từ năm 1982-1992, ngư cụ cũ kỹ, máy móc hỏng hóc, đói kém nên nhiều người bỏ xứ vượt biên với 1-2 tấn vàng mỗi đợt. Họ chen chúc nhau trên những chiếc thuyền nhỏ như những chiếc lá, dâng cuộc đời mình cho Chúa. 10 người đi thì 7-8 người bỏ xác giữa biển.

Rồi vụ ô nhiễm nhà máy thép Formosa năm 2016, cá chết nổi trắng như bọt biển, có con dài như cái ăng-ten, bốc mùi hôi thối hàng mét. Khi đó, vợ chồng ông Thọ dừng thuyền không ra khơi một thời gian, lên đèo Hải Vân đóng đủ cọc bạt che bạt, bán nước nuôi năm người con. Người quản lý giao thông đuổi theo anh ta, van xin một hai lần để anh ta làm việc đó nếu không cả nhà sẽ chết đói. Một năm sau, thỉnh thoảng đàn cá bắt đầu di chuyển trở lại.

Theo ông Thơ, Formosa chỉ là giọt nước tràn ly, còn trước đó thì biển đã khô cạn: “Mười năm trước, khi tôi ra biển Bãi Cả, thấy ngọc san hô mọc như rừng. . .chúng tiếp tục chết, từ xanh nhạt chuyển sang trắng, cuối cùng chuyển sang nâu và tan biến hoàn toàn.

Sau sự kiện Formosa, nơi đây chỉ còn lại một mảnh san hô, mười loài sinh vật biển cổ thụ không còn hai. Gia đình tôi bốn đời làm nghề biển. Nếu có hồ nước, gia đình có thể đông con mà không gặp vấn đề gì. Tôi phải bán ba ngàn mắt lưới lớn vì không có cá, và tôi chỉ giữ lại những mắt lưới nhỏ hơn. Lúc mua họ bỏ ra hơn 100 triệu, trong khi họ bán chỉ 30 triệu. Con trai tôi vừa gia nhập Hải quân vì nó không thể tìm được việc làm khác sau khi xuất ngũ.

Cách đây vài năm ở khu vực Bãi Chuối, ông Thọ cũng nhiều lần bắt được cá heo khi thả lưới. Chúng đánh cá bằng lưới giỏi hơn con người và sau đó ăn ngấu nghiến: “Mỗi lần đàn cá heo đến, thú, ốc, cá đều sạch sẽ vì bạn ăn chúng, có thể vì chúng ngửi thấy hơi thở của bạn. Cá, cá, mực sợ trốn mất, tao bảo mấy đứa đừng bơi để tao kéo cái lưới này rồi thi.

Nghe điều này, bạn không được nhìn thấy. Khi tôi kéo lưới, nổ máy thì thấy em xuất hiện. Lúc đầu bơi phía trước thuyền tốt, sau 10-15 phút bơi ngang thuyền, cuối cùng mệt mỏi bơi phía sau thuyền, liên tục nổi đầu lên để thở. Tốc độ động cơ ở đâu?

Cũng tại khu vực này, có lần soi đèn tôi cũng thấy một con cá voi dài bằng thuyền của mình, chẳng hạn 13,5m, nặng khoảng 15-20 tấn nên vội kéo lưới, nổ máy bỏ chạy. . Chạy một lúc lâu, tưởng nó không còn đuổi theo mình nữa, tôi tắt máy, thấy nó bồng bềnh bên mạn ghe. Nhưng hai năm trở lại đây, khu vực này không còn thấy cá heo hay cá voi nào nữa. Biển sự thật.”

Là người con của biển, Thọ vững như tượng đồng. Lưng anh bị nắng hôn, nguy hiểm đến mức đen như tấm ván sau khi bơi, ướt đẫm mồ hôi và muối tích tụ viết chữ. Bắt cua con, phóng lao cá, mực nang lúc đầu luôn “ăn chay”, tức là không dùng ống dẫn khí, khi cảm thấy trong phổi đã cạn hơi thì nuốt nước biển để lấy. không khí nổi hơn. đi lên.

Sau đó, không có vũ khí, anh ta chỉ cần tắt ống dẫn khí của máy phát điện trên tàu, và dành thời gian còn lại trong ngày để đánh bắt cá và tôm. Có khi mệt quá anh ngủ quên dưới biển. Người trên tàu thấy bọt khí không còn chuyển động, liền biết người thợ lặn lại ngủ gật…

Nước sống là nước chết

Ông Thọ đã nhiều lần ngồi dưới biển Cả, nhưng ông nghiệm ra một điều rằng lượng san hô dưới rạn trước mười phần trăm giờ không đủ. Tại Bãi Cả, một trung tâm nuôi trồng san hô được thành lập dưới biển, các nhà khoa học đã sử dụng một phần nhỏ đá phiến, khối và đĩa để kiểm tra độ ổn định của chất nền và các loại san hô khác nhau. một dạng sống của san hô, phân chia và cấy ghép như cắt cành, chặt cây trên bãi biển.

Trong nhiều trường hợp, san hô mọc rộng hoặc bị sóng biển đánh gãy cũng đóng vai trò là hạt giống, nhưng chúng khó bám đáy đại dương nên thường bị chết. Tại đây, người ta đã giúp họ những chiếc xà đơn giúp cải thiện cơ thể dưới biển.

Trên thuyền, anh em nhanh chóng hứng nước biển đổ vào các thùng xốp để sẵn sàng chờ lấy đá san hô. “Bóp ít, giũ mạnh từng chiếc khăn giấy nước sẽ ra nhiều. Nước biển luôn chảy, gom vào sẽ chết”, ông Thọ nói.

Không giống như nước ngọt, động vật nước mặn rời khỏi đại dương mẹ của chúng sẽ chết nhanh chóng, ngay cả khi chúng được thả vào nước mặn. Vì vậy cần phải thay nước liên tục hoặc làm rãnh thoát nước, thông khí. San hô khi bị phơi nắng sẽ chết ngay do bị tảo cộng sinh nên phải đặt san hô nơi có bóng râm.

Xem thêm bài viết hay:  Công làm thủ phá, U22 Việt Nam thua U22 Indonesia

Kết quả nghiên cứu, tổng hợp của Viện Nghiên cứu Hải sản cho thấy, tổng diện tích rạn ở Việt Nam ước tính khoảng 13.426 ha. Theo đó, các khu vực có diện tích núi đá vôi lớn nhất gồm đảo Phú Quý (1.858 ha), Lý Sơn (1.704 ha), vịnh Vân Phong (1.618 ha) và vùng biển Ninh Hải – Ninh Thuận (2.330 ha). .

Ngoài ra còn có các điểm phân bố nhỏ như Hòn Mát, Nghi Sơn, Hòn La, Đảo Trần, Ba Mùn, Cát Bà, Kỳ Lợi – Vũng Áng ở Vịnh Bắc Bộ, điểm Hòn Cau, Tuy An, Ghềnh Ráng – Nhơn Hải và của anh ấy. ở biển miền Trung và đảo Hải Tặc ở biển Tây Nam.

Các nghiên cứu từ năm 1982-2004 đã tìm thấy hơn 400 loài thuộc 79 loài san hô cứng ở vùng biển Việt Nam. Kết quả thống kê vào thời điểm đó cho thấy số lượng sinh vật biển ở phía Nam nhiều hơn phía Bắc và gần ngang bằng với các rạn san hô phong phú nhất thế giới.

Độ phủ san hô được tổ chức giám sát rạn san hô quốc tế (Reefcheck) định nghĩa là một chỉ số về sức khỏe của rạn san hô. Những thay đổi về phạm vi bảo hiểm thường liên quan đến các vấn đề sử dụng quá mức, khai thác và đầu độc.

Nghiên cứu của Bucke năm 2002 về gần 200 điểm rạn san hô ven biển ở Việt Nam cho thấy sự phân bố hiện tại là không tốt. Chỉ có khoảng 1% rạn san hô có độ che phủ cao, trong khi số rạn san hô có độ che phủ thấp vượt quá 31%. Số rạn có độ che phủ trung bình và khá là trên 41% và 26%. Thống kê cũng cho thấy rạn san hô xa bờ biển hoặc xa khu dân cư vẫn tốt hơn so với những rạn san hô gần bờ biển.

Nhớ copy bài này: [Bài 1]: Biển sâu nhớ ngư ​​dân trên website bangtuanhoan.edu.vn

Chuyên mục: Phong Thủy

Thêm đóng góp vào cuối năm 2022 tại đây: Cungtatnien.com

#Câu chuyện #Biển #khô #trong #ký ức #của #một #người câu cá

”Xem

Nhớ để nguồn: [Bài 1]: Biển cạn trong ký ức của một ngư dân tại bangtuanhoan.edu.vn

Chuyên mục: Phong thủy

Viết một bình luận