Câu chuyện xứ Nghệ

Bạn đang xem: Chuyện xứ Nghệ tại bangtuanhoan.edu.vn

“Từ dân ca quan họ đến xứ Nghệ

Vẻ đẹp của đất nước tôi trong thơ”.

Viết về một xứ có hàng nghìn năm lịch sử như xứ Nghệ quả là khó. Đôi khi về Cửa Lò, Cửa Hội, tìm Nghĩa Đàn, Nam Đàn, Đô Lương một thời đẹp, dừng lại để thấy Hoàng Mai, Quỳnh Lưu, Diễn Châu ngày mới, nghe chuyện mới. , những tư liệu quý về mảnh đất, con người, phong cảnh và văn hóa xứ Nghệ. “Cám ơn ký ức”, tôi muốn chia sẻ đôi dòng suy nghĩ với Nghệ An quê hương tôi, với Rú Ngự – “trăm bom không phá đá”, và “sông Lam ai đào, ai đào sâu”. “.

Lâu lắm rồi, mỗi ngày học hai buổi, có đứa học trò Việt Nam nào mà không biết câu ca dao “Đường vào xứ Nghệ quanh co xanh như tranh vẽ”? Mang trong mình dòng máu Việt Nam ai chẳng muốn một lần về thăm Bác – Làng Sen. vùng đất “nhân tài” – một phần của Hoan Châu xưa, nơi sản sinh ra những anh hùng, nghĩa sĩ, văn nhân, thi nhân. những bức ảnh. bức tranh “Ông đồ xứ Nghệ”, của những tấm gương gợi nhớ “gừng cay muối mặn”, về sự quyết tâm vượt khó vươn lên.

Câu ca dao: “Ra đi nhớ nhà, nhớ canh rau muống, nhớ đỗ mọc” không phải là tâm trí, mà là mũi, về làng tương Nam Đàn, thưởng thức hương vị tráng miệng giòn truyền thống. Vị bùi của cà chua, vị ngọt và thơm của cà Thanh Chương. Người xứ Nghệ lớn lên trong nhà, xung quanh là những hũ tương, bình cà, chum vại đẹp đẽ như thế, nhưng họ đã bất chấp nắng mưa, bão tố và giặc ngoại xâm. Người dân xứ Nghệ lớn lên với câu hát võng du, với những câu ca dao: “Anh đi qua miền quê tiếng chân em, nghe em hát chiều bồi hồi lòng”.

Đó là lý do người xứ Nghệ đồng lòng đi xa. Đi xa, đi khắp nơi nhưng rồi lại “thương mà nhớ” nhà. Người xứ Nghệ đi xa để khám phá vùng đất rộng lớn, để nhìn xa hơn diện tích 16.500 km2 với núi rừng. Người xứ Nghệ đi xa tìm cái mới, làm mới đất nước mình. Người xứ Nghệ đi xa, để trở về, để nói những điều lạ và thú vị ở ngoài nước và một vùng lớn nhất Việt Nam. Một doanh nhân – nông dân đến từ Nam Đàn, Nghệ An đã đến “thành phố ngàn hoa” để tìm sự giàu có nhờ ý chí, nghị lực và trí tưởng tượng về nền nông nghiệp đa chủng loại, hướng đến nền nông nghiệp xanh. Nhiều doanh nhân đi bốn phương, phải đảm bảo bản lĩnh của người biết luôn vượt lên chính mình. Người xứ Nghệ từ phương xa trở về, họ kết nối với những người xa quê để tất bật với công việc mới, dự án mới, chương trình mới.

Nhiều người dân Nghệ An lo lắng: “Làm nông nghiệp ở quê mình có đủ thứ nhưng nhìn lại chẳng thấy gì cả”. Là vậy sao? Dường như xứ Nghệ có rất nhiều thứ: lòng dũng cảm, tri thức văn hóa, quốc phú, xanh núi non, non xanh nước biếc… Nhiều quốc gia đã biến cái lợi bất vụ lợi thành lợi nước vì dân. Vì vậy, hãy làm điều không thể. Có những biểu tượng quốc gia đến từ những sản vật truyền thống của địa phương: kim chi Hàn Quốc, kiwi New Zealand, bánh mochi Nhật Bản… Ở những vùng sâu, vùng xa nhất, người dân cũng biết cách thu hút du khách. Du khách từ khắp nơi trên thế giới đến xem. Nhiều quốc gia bảo tồn và duy trì các truyền thống cổ xưa của họ, khiến họ trở thành nguồn tự hào cho người dân của họ. Kiến thức văn hóa và sự gắn kết xã hội được coi là tài sản quý giá. Nghệ An muôn đời giàu văn hiến, giàu văn hiến!

Đôi khi người ta bỏ qua những điều tưởng chừng như đơn giản, nhỏ nhặt xung quanh mình, nhưng nếu biết trân trọng và kiên trì thì sẽ có ngày biến thành đạo đức tốt. Một số người nghĩ rằng không có gì là nhỏ, nhưng họ không biết giá trị tiềm ẩn của nó. Chỉ riêng cây cam, Nghệ An có cả một dòng cam nổi tiếng đã “tiến lên”: cam Vinh, cam Quỳ Hợp, cam Xã Đoài… bằng hương vị của đất, của trời và kinh nghiệm của bao thế hệ nông dân đúc kết nên. nước tương, bánh kẹo, sản phẩm OCOP được đông đảo thực khách gần xa ưa chuộng.

Nông sản là của riêng người dân. Sản phẩm nông nghiệp cũng do con người sản xuất ra. Thay vào đó, những nông sản, đặc sản này đang bị giảm dần kích thước và chất lượng vì con người. Ruộng đất manh mún, lối làm ăn cá thể, manh mún đang gây ra những hệ lụy cả trước mắt và lâu dài, khiến những bất động sản độc nhất vô nhị một thời là niềm tự hào của địa phương đang mai một một cách đáng tiếc. . Để khắc phục những yếu kém này, không còn cách nào khác là phải tổ chức lại sản xuất, liên kết nông dân với nhau, thành lập hội nông dân, tổ chức liên kết ngành, tổ chức chiến lược. xuất khẩu. Điều đáng mừng là nông nghiệp Nghệ An đang làm được điều này, theo mục tiêu bền vững.

Thông tin cho nông dân, tăng cường kỹ năng của nhà chuyên môn, đặt và điều phối thị trường có chỉ đạo rõ ràng nhưng cần kiên trì, linh hoạt, phù hợp quy mô, thích ứng với hoàn cảnh trong nông nghiệp ứng dụng khoa học công nghệ. Các đề xuất giá trị tích hợp phải được thực hiện trong các chính sách và thủ tục, từ lãnh đạo đến nông dân, hợp tác xã và doanh nghiệp. Đất đai không chỉ được tạo ra, mà còn có thể là tài nguyên cho nông nghiệp và du lịch nông thôn. Các khu du lịch sinh thái có thể được xây dựng từ ao sen, mặt nước, sông hồ, đồng ruộng, ruộng muối, khu nông nghiệp… Kinh tế biển không chỉ để sử dụng mà còn là trồng trọt. cá biển, tảo, nhuyễn thể…

Xem thêm bài viết hay:  SEA Games 32 ngày 12/5: Liên tục đón cơn mưa vàng

Hình ảnh ly nước nửa đầy nửa vơi luôn gợi cho ta nhiều suy nghĩ. Nếu chúng ta chỉ nhìn vào những thứ được không, được mất thì rất dễ chìm vào những suy nghĩ tiêu cực. Thực tế, nếu biết trân trọng những điều nhỏ nhặt, biết tìm kiếm cơ hội, bạn có thể xây dựng và tạo ra những tour du lịch chất lượng cao. Tại sao không tận dụng tất cả những gì mình có, để mạnh dạn đạt được những gì mình chưa có?

Xa xứ Nghệ, lòng tôi vẫn nhớ câu ca: “Gieo giống Nghệ An lưu biểu tượng Bác Hồ Nổ tung Đồng Tháp muôn hoa ca ngợi Người”. Chút yêu thương của người dân Đồng Tháp Sen Hồng xin gửi đến xứ Nghệ thân yêu. Và còn cả lời hứa về miền Tây xứ Nghệ, về đầu nguồn sông Lam “biết bao giờ mới cạn cơ”!

Nhớ copy bài này: Chuyện xứ Nghệ từ website bangtuanhoan.edu.vn

Chuyên mục: Phong Thủy

Thêm đóng góp vào cuối năm 2022 tại đây: Cungtatnien.com

#Truyện #chuyện #xứ #Nghệ

Xem thêm chi tiết về Câu chuyện xứ Nghệ ở đây:

Nhớ để nguồn: Câu chuyện xứ Nghệ tại bangtuanhoan.edu.vn

Chuyên mục: Phong thủy

Viết một bình luận