Kể về một kỉ niệm sâu sắc của em với người bạn thân lớp 6

Bạn đang xem: Kể về một kỉ niệm sâu sắc của em với người bạn thân lớp 6 tại bangtuanhoan.edu.vn

Những bài văn mẫu Kể về kỉ niệm với người bạn thân lớp 6 dưới đây của Học may sẽ san sẻ với các em những câu chuyện cảm động về tình bạn thân đáng trân trọng, bảo vệ. Các em có thể tham khảo bài mẫu để có thêm những gợi ý hay cho bài văn kể chuyện của mình.

Xem thêm bài viết: Trình diễn ý kiến về những hoạt động thiện nguyện vì tập thể

Dàn Ý Kể Về Kỉ Niệm Với Người Bạn Thân lớp 6

1. Mở bài

Giới thiệu về kỉ niệm khó quên của em với người bạn thân

2. Thân bài

* Giới thiệu về người bạn thân của em:– Người bạn thân đó là người nào?– Em và bạn đã chơi thân với nhau từ bao giờ?– Tình bạn của hai bạn thân thiết như thế nào?

* Nói chung về kỉ niệm giữa em và bạn thân:– Đó là một kỉ niệm vui hay buồn?– Sự việc xảy ra trong hoàn cảnh và thời kì nào?

* Kể lại kỉ niệm của em và bạn thân:– Kể lại toàn thể sự việc diễn ra một cách cụ thể.– Thái độ hành vi và phản ứng của em và người bạn thân lúc đó như thế nào?– Tình cảm bè bạn của em và bạn thân sau kỉ niệm đó.

3. Kết bài:– Cảm nhận của em về kỉ niệm đó.– Tình cảm của em dành cho người bạn thân

Kể lại kỷ niệm với người bạn thân – Bài làm 1

Tuổi thơ của mỗi người, ắt hẳn người nào cũng có một và đứa bạn thân gắn liền với những kỉ niệm ko thể quên. Tôi cũng vậy, tuổi thơ của tôi là những ngày rong rủi khắp xóm làng với hai đức bạn thân là Phàm và Loan. Đó là những kí ức thơ nhỏ đẹp nhất của tôi.

Thời kì thấm thoắt trôi mới đây nhưng đã qua 5 năm rồi. Kí ức về những ngày hè thơ ấu vẫn còn nằm sâu trong đầu tôi. Hồi đó ba đứa tôi quậy lắm! Tôi và Loan quậy cũng chẳng thua dứa đàn ông nào đâu. Nhìn Loan hơi đen, phong trần như 1 đứa đàn ông, dáng người thì nhỏ nhắn, khuôn mặt trái xoan luôn vui tưoi ko chút lo lắng. Còn Phàm thì ra phết 1 thằng nhỏ quậy phá lắm! Dáng người liền lạc, lúc nào cũng nhanh thoăn thoắt. Khuôn mặt thì lém lĩnh, đôi mắt thì tinh nhanh và rất nhanh nhạy. Ba đứa chúng tôi bằng tuổi nhau, cùng trang lứa nên hay đi chơi chung với nhau lắm. Sáng sáng, hai đứa nó chạy qua rủ tôi ra ruộng bắt cua. Buổi trưa chúng tôi thưòng ngồi dưới mấy góc cây trong vườn của ông Tư để nghỉ và mấy lúc thỉnh thoảng còn hái trộm trái cây trong vườn nữa chứ. Xế chiều tới, mấy đứa chúng tôi lại ra đồng thả diều. Mỗi ngày tương tự, chúng tôi lại bày ra một trò quậy phá mới. Thỉnh thoảng vài ngày chúng tôi lại đi câu cá, hái trộng trái cây. Vậy nhưng hồi nhỏ chẳng đứa nào biết lo sợ về những mối nguy hiểm trong mấy cuộc quậy phá tương tự cả.

Hôm đó là một ngày nắng đẹp. Vẫn như mọi ngày chúng tôi tiếp tục những trò quậy phá của mình. Hôm nay, mục tiêu của chúng tôi là cây vú sữa đang say trái ở sát mé sông, trong góc vườn nhà cô Bảy. Tụi nó canh me kĩ lắm! Chín giờ sáng cô Bảy đi ăn đám giỗ trong nhà ông Tư cách đó vài cái nhà. Theo kế hoạch và kinh nghiệm từ mấy lần trước, ba đứa len lỏi tới cây vú sữa 1 cách an toàn. Tôi giỏi leo trèo nên nhiệm vụ này lúc nào cũng dành cho tôi cả. Tôi leo lên cây dể hái trái, Loan đứng ở dưới góc cây để hứng trái, còn Phàm thìa là người canh chừng. Chẳng mấy chốc trái cây đã đầy chiếc túi ni lông đen sẵn sàng sẵn. Tôi sẵn sàng leo xuống để tìm một góc cây nào đó cho ba đứa “tiêu thụ hàng gian”. Rồi… “đùng”. Tôi bị trượt chân rơi thẳng xuống sông. Tôi rất sợ, hoảng sợ lên. Thật là thất bại vì tôi ko biết bơi! Tôi hiện thời mới thật sự biết thế nào là sợ,tay chân cứ đập đập. Mũi tôi đã mở màn ko thở đựơc. Tôi sắp chìm! Trên bờ con Loan cũng đang hoãng loạn. Nó chạy ra trước gọi thằng Phàm. Phàm chạy như bay tới chỗ tôi và nhảy xuống sông. Thật may mắn cho tôi vì thằng bạn này thường được gọi là “Yết Kiêu” của xóm. Tôi vội chộp đựơc áo Phàm và rồi… tôi với Phàm cuối cùng cũng đã vào bờ an toàn. Cú đó làm tôi tưởng mình đã chết rồi chứ. Nếu ko nhờ Phàm cứu chắc tôi cũng ko còn sống nữa đâu. Cũng từ bữa đó ba chúng tôi ko còn dám quậy phá nữa. Mấy tháng sau, gia đình Phàm dọn nhà ko còn ở xóm tôi nữa. Phàm ko chịu nói cho tôi và Loan biết lý do, chắc vì điều gì đó. Rồi Phàm dần xa chúng tôi, ko còn thân như ngày trước nữa. Và rồi dần dần chúng tôi mất liên lạc với nhau.

Thời kì thì vẫn cứ trôi, trôi mãi. Tôi ko còn gặp Phàm nữa nhưng kí ức của 1 thời quậy phá và cái tai nạn “quả báo” đó thì làm sao nhưng tôi quên đựơc. Phàm vẫn là một ngưòi bạn tốt của tôi và những kí ức đẹp dẽ đó sẽ mãi ko bao giờ tôi quên được, nó sẽ là hành trang cùng tôi bứơc vào tương lai. Tôi mong một ngày nào đó tôi và Loan sẽ gặp lại Phàm để ôn lại những kỹ niệm xưa của một thời siêu quậy ngày nào…

Kể lại kỷ niệm với người bạn thân – Bài làm 2

Tình bạn la một trong những điều quan trọng nhất đối với mỗi người. Nó đồng hành ta qua nhiều năm tháng và ngày hôm nay, lúc đã trưởng thành, em mới cảm nhận được hết những trị giá của tình bạn đã mang lại cho mỗi chúng ta. Với em thì tình bạn đẹp nhất chính là tình bạn của thời học trò bởi lúc đó, chúng ta chỉ là những đứa trẻ thơ ngây, ko chút tạp niệm và ko có bất kỳ điều gì tác động tới tình bạn. Lúc đó, chúng ta thận thiết với nhau bởi tình cảm thực sự xuất phát từ chính trái tim của mình nhưng ko hề suy tính. Và em cũng có rất nhiều những kỉ niệm khó quên với Linh- người bạn thân trong suốt những năm đi học của mình.

 

Linh cùng em là hai người bạn thân với nhau từ lúc còn học lớp bốn. lúc nào hai đứa cùng đồng hành nhau trên khắp mọi nẻo đường, cùng đi học, cùng đi ăn quà, thậm chí là cùng nhau trốn bố mẹ để đi chơi. Và có nhẽ gây ấn tượng nhất trong em là có lần chúng em đã cùng nhau đi chơi, tụ họp ở nhà một người bạn cả ngày cùng với hai người bạn khác cùng bàn. Buổi sáng, em và Linh cùng nhau đi chung một chiếc xe đạp, mỗi người phụ trách mang một thứ đồ đồng hành: em thì mang khoai lang, Linh mang bột mỳ. Tới nơi hai người bạn kia đã tới đó từ trước, chúng em cùng nhau bật đĩa nhạc mới sắm và tập nhảy theo những nhóm nhảy trên màn hình và thu âm những ca khúc nhưng chúng em đã hát theo. Có thể nói là vui biết chừng nào, bởi có thỉnh thoảng bản thân chúng ta cũng có những điều nhưng chúng ta muốn làm nhưng ko thể, chỉ lúc có những người bạn thân ở cạnh mình, có cùng những ý tưởng với mình thì tình cảm đó suy nghĩ đó mới được trình bày hết tất cả.

Hát hò xong, tất cả cùng nhau nấu bếp. Chỉ là những đứa trẻ nên tất cả cùng làm những món ăn đơn giản như: khoai lang tẩm bột và bánh đa cùng tương ớt. những món ăn đó đã giúp mấy đứa trẻ gần nhau hơn và đó là lần trước nhất chúng em đã cùng nhau nói lên ước mơ của mình. Những ước mơ tuy giản dị nhưng ko phải lúc nào cũng nói cùng với cha mẹ nhưng chỉ có thể tâm tình cùng với những người bạn. và cho tới tận hiện thời, có người đã đi theo đúng suy nghĩ của mình lúc đó cũng có những người ko theo tuyến đường đó nhưng mỗi lần nhớ lại em vẫn luôn cảm thấy xúc động.

Tình bạn đẹp nhất là trong khi chúng ta luôn có xuất phát điểm từ chính trái tim và tấm lòng của mình. Theo thời kì, con người sẽ dần lớn lên nhưng những kỉ niệm của chúng ta thì vẫn còn mãi cho tới tận hiện thời. Bởi vậy cho nên chúng ta người nào cũng nên học cách nâng niu những kỉ niệm để có thể ko hối hận vì đã để thời kì trôi qua một cách nhanh chóng nhưng ko đọng lại được bất kỳ một điều gì.

Kể lại kỷ niệm với người bạn thân – Bài làm 3

Cơn gió lành lạnh khẽ len lõi vào người tôi. Cái cảm giác nhớ một người là tương tự sao. Cuộc dời quả thực có nhiều chuyện đáng buồn. Lúc tôi trông thấy giá tri của những người xung quanh thì dường như nó đã muộn. Có nhẽ những kỷ niện cuối cùng của tôi và bạn sẽ chỉ còn trong quá khứ, sẽ để lại cho tôi những nỗi nhớ mỗi đêm dài.

 

Có thể nói vậy trong tất cả chúng ta người nào cũng có bạn của mình tìm một người bạn thì rất dễ dàng nhưng tìm được người hiểu mình thì lại khó, tôi đã từng có cái cảm giác là được hạnh phúc lúc được ở bên người bạn nhưng tôi quý mến nhất. Thế nhưng nhưng giờ đây tôi đã làm cho người đó ko còn bên tôi nữa rồi. Kể cũng lâu zùi nhỉ : tôi thật sự hối hận vì những gì tôi đã làm đối với người bạn bé nhỏ nhỏ nhắn. Tình ban của tôi kể từ lúc trên đường tới trường, người bạn đó đã giúp tôi một người xa lạ hiểu ra nhiềi điều. Dáng người nhỏ nhỏ, mái tóc dài thế nhưng phải bán từng tấm vé số để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống hằng ngày, trong lúc tuổi của cô nhỏ đó là phải cắp sách tới trường, được sống trong sự đùm bọc iu thương. Cô nhỏ đó lại là người trước nhất dạy cho tôi bik cách quý trọng đồng tiền là như nào. Ngày qua ngày tình bạn lớn dần theo thời kì, ăn cùng ăn, vui cùng vui…. Bỗng dưng một ngày, chúng tôi hứa nhau hôm đó gặp nhau thế nhưng nhưng người bạn đó lại bội tín với tôi, hôm sau cô đó tới xin lỗi rất nhiều nhưng tôi ko gnhe lời giảng giải từ cô đó. Thế là từ hôm đó tôi ra đi và trở về chỉ một mình. Vài nàgy sau tôi thu được tin, có một cô gái bán vé số đã tạ thế vì bị sốt nặng nhưng ko vào viện, người ta nói rằng trước lúc mất cô nhỏ đó cứ luôn mồm tha lỗi cho tớ đi nhưng! Nghe tớ.. giảng giải một lần đi.. đừng jận tớ nha…. Cjỉ vì lý do thế cơ đấy nhưng tôi làm cho ngừơi pạn của mình phải rơi nước mắt, lại ko yên tâm, chỉ vì lòng ít kỷ nhưng tôi đã mất đi người quan trọng nhất. Tôi cố kìm nước mắt lại, đó chỉ là tin đồn mọi người sai rồi cô đó chỉ đi tới một nơi thật xa thật xa thôi cô đó chưa chết đâu. Làm sao để có thể trở về như ngày xưa, ngày chúng ta cùng nhau vui đùa, biết bao nhiêu là niền vui lẫn nỗi bùn hòa vào nhau. Tôi sai rồi! Trả lời tôi đi? vì sao bạn nằm đó nín thinh ko nói gì, sao bạn ko ngồi dậy nô giỡn với tôi như ngày nào. Mưa thì có bao giờ nhớ nắng nhưng sao xa bạn tôi lại nhớ thế này? ko có bạn tôi biết phải làm sao với cụôc dống phức tạp, người nào là người sẽ chìa tay ra giúp tp6i những lúc khó khăn như pạn đã từng làm. Vì sao giữa chúng ta giờ lại có một khỏang trống vô cùng xa xôi và lớn lao tới thế? Nó ko còn nằn trong tầm với của hai ta nữa zùi. Tớ rất muốn dc nghe lời cậu nói. Lời của người bạn nhưng tớ mến thương nhất. Giờ tớ xin cậu tha thứ cho tớ ….

Kể về kỉ niệm với người bạn thân – Bài văn mẫu số 4

 

Tuổi thơ tôi luôn gắn liền với những cánh đồng, những cánh cò, những con diều vi vu mùa hè và cả những lời rủ rê chơi bời của Ròm, thằng bạn thuở nhỏ của tôi.

Ròm là láng giềng nhà tôi. Chúng tôi chơi với nhau từ hồi còn bú sữa. Thật ra nó có tên họ tử tế nhưng bọn tôi người nào cũng gọi nó là Ròm, nhất là mỗi lúc nó ở trần, lòi cả xương sườn ra. Nói thế thôi chứ bọn trẻ nhà quê chúng tôi người nào cũng èo uột cả, chẳng hơn gì nó đâu nhưng gọi mãi rồi quen. Nhưng mà cũng lạ, tuy nó là đàn ông, lại cao hơn tôi cả khúc nhưng lại cứ bị tôi bắt nạt! ko biết nó có cảm giác gì lúc bị tôi sai nhưng cái đầu bù xù của nó cứ gật đầu lia lịa, cười cười rồi làm ngay. Đúng là thằng đần! Thế nhưng lâu lâu nó lại rủ tôi đi xem hát ở đầu làng nữa cơ. Và đối với tôi, nó là thằng bạn tốt nhất trên đời.

Tôi và nó hay chơi ở gần bờ sông, 1 nơi êm dịu và yên lành vô cùng. Nhưng đó chỉ là ngay khúc sông đó thôi, chứ còn bên kia sông thì ko người nào dám léo hánh tới bao giờ. Đó là ngôi nhà của bà 5 xóm dưới. Hồi đó bà sống ở đó nhưng cách đây vài năm lúc con bà chết trôi thì bà chuyển về xóm dưới sống cùng họ hàng. Thế là ngôi nhà bỏ trống, Và từ đó chẳng biết từ đâu lại có tin đồn ngôi nhà có ma! Lúc đầu vài đứa biết rồi từ từ hết người này tới người kia và rồi cả xóm người nào cũng đồn ầm lên. Ko biết người đồn có thật nhìn thấy con ma bay là đàn gì đó hay ko nhưng cả tôi và thằng Ròm đều thấy lạnh ớn. Tuy vậy nhưng khu đồng cỏ đã bị tụi thằng Tí, thằng Tèo giành chơi nên tụi tôi đành phải “dũng cảm” chơi ở mé sông; và lại ban ngày thì ma nào lại dám nhát bọn tôi. Nhưng quả thực là lâu lâu tôi cũng khá tò mò về chuyện ma quỷ đó và tôi cũng đã từng rủ thằng Ròm đi khám phá 1 phen nhưng nó chuyên môn từ chối, thằng coi vậy nhưng nhát! Nhưng nó ko né mãi được, thằng Tí quậy đó đã ngang nhiên thách bọn tôi đi vào ngôi nhà hoang đó đương nhiên là 1 người như tôi ko đời nào lại để bị khinh thường thế được, thế là tôi đồng ý. Nhưng chẳng bao lâu sau tôi lại hối tiếc cái tính người hùng rơm ngu ngốc của mình. Tôi lo ngay ngáy thằng Ròm cũng chẳng hơn gì, nó mới nghe tôi nói nhưng đã la oai oái cả lên, lại càng làm tôi nhụt chí người hùng. Nhưng để bảo vệ danh dự tôi nhất quyết phải đi, thế là tôi năn nỉ, năn nỉ, rồi buộc phải, và cả hăm dọa thằng quỉ đó. may mắn là nó biết sợ nên đồng ý liền. thế là tối đó bọn tôi trốn ba mẹ chạy ù ra bờ sông bọn thằng Tí đã chờ sẵn nhưng tụi nó ko vô nhưng lại núp sau bụi tre xem bọn tôi. Tôi ra vẻ tĩnh tâm kéo ngay thằng Ròm vào trong dưới những cặp mắt đầy ngưỡng mộ của tụi nó, nhưng có người nào biết rằng tôi đang toát cả mồ hôi. Tôi rất sợ bóng tối! thằng Ròm ko biết thì sao chứ lúc tôi bóp chặt tay nó, nó la oai oái cả lên. Vào tới giữa nhà cũng chưa thấy gì, vẫn là bóng tối và những cơn gió lùa. Tuy đã bớt sợ nhưng sao tôi bồn chồn quá. Tôi tưởng tượng ko biết con ma này sẽ ra sao… ốm, mập? cao, thấp? bay hay là đi như con người ? Eo ôi, nghĩ tới thế tôi rùng cả mình… RẦM…

Xem thêm bài viết hay:  Luyện IELTS Reading hiệu quả cho người từ Band 0 đến 7+

Bố, mẹ, bà nội, thằng Ròm…mọi người đều xung quanh tôi cả. Thằng Ròm kể lúc cánh cửa sổ chợt đóng sầm lại, nó cứng cả người, đang tính lôi tôi ra thì mới trông thấy tôi đã mất tiêu, thất kinh, mò mẫm mãi thì phát xuất hiện tôi đây nằm thẳng đơ dưới sàn! Nó sợ quá chạy đi kiếm người lớn. Tụi thằng Tí thấy Ròm chạy, sợ quá cũng toán loạn cả lên. Tối đó tôi bị 1 trận tơi tả, bố quất mấy phát đau điếng cả người, còn nội thì cứ ngồi niệm phật, sợ tôi bị ma ám! thằng Ròm cũng chẳng hơn gì tôi, cũng tơi bời. Đúng là 1 buổi tối nhớ đời!

Sau này thằng Ròm chuyển lên thị thành học, bỏ lại tôi đây 1 mình ở trường huyện, buồn chết được. Tuy vậy kỉ niệm này sẽ luôn nằm mãi ở 1 ngăn nào đó trong tim tôi. Kỳ vọng tới 1 ngày, tôi và nó lại cùng đi thả diều, bắt bướm..với nhau, và nhất mực thăm lại ngôi nhà năm nào, mặc dù giờ nó đã trở thành 1 mảnh vườn tuyệt đẹp.

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em lớp 6 hay nhất | Lambaitap.edu.vn

Tổng kết

Học may vừa gửi tới các em những bài văn mẫu Kể lại một kỉ niệm của bản thân em ngắn gọn hay nhất. Lúc làm bài văn kể lại một kỉ niệm thâm thúy của bản thân, các em cần tái tạo được tình cảm, xúc cảm của mình lúc kể lại câu chuyện với những xúc cảm sống động và thâm thúy về sự việc và nhân vật được nói tới.

Bạn thấy bài viết Kể về một kỉ niệm thâm thúy của em với người bạn thân lớp 6 có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu  ko hãy comment góp ý thêm về Kể về một kỉ niệm thâm thúy của em với người bạn thân lớp 6 bên dưới để bangtuanhoan.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website bangtuanhoan.edu.vn

Phân mục: Kiến thức chung

Nguồn: bangtuanhoan.edu.vn

Xem thêm chi tiết về Kể về một kỉ niệm sâu sắc của em với người bạn thân lớp 6 ở đây:

Bạn thấy bài viết Kể về một kỉ niệm sâu sắc của em với người bạn thân lớp 6 có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu  không hãy comment góp ý thêm về Kể về một kỉ niệm sâu sắc của em với người bạn thân lớp 6 bên dưới để bangtuanhoan.edu.vn có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website bangtuanhoan.edu.vn

Nhớ để nguồn: Kể về một kỉ niệm sâu sắc của em với người bạn thân lớp 6 tại bangtuanhoan.edu.vn

Chuyên mục: Kiến thức chung

Viết một bình luận