Phân tích 9 câu đầu bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm(hay nhất)

Phân tích 9 câu đầu bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm

(hay nhất)

Hình Ảnh về: Phân tích 9 câu đầu bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm

(hay nhất)

Video về: Phân tích 9 câu đầu bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm

(hay nhất)

Wiki về Phân tích 9 câu đầu bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm

(hay nhất)

Phân tích 9 câu đầu bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm

(hay nhất) –

Phân tích 9 câu đầu bài thơ Non sông của Nguyễn Khoa Điềm

Nói về tổ quốc, thi sĩ Nguyễn Khoa Điềm đã có ý kiến ​​cho rằng: “Trong thơ Nguyễn Khoa Điềm đã phấn đấu trình bày hình ảnh tổ quốc thân thiện, bình dị. Đó là trục đường đi vào lòng người, cũng là trục đường thi sĩ đi của mình. theo cách riêng nhưng mà ko lặp lại sức khác. ” Hình ảnh tổ quốc để diễn tả trọn vẹn khó dùng từ ngữ, ngôn từ nhưng bằng chất liệu dân gian đầy xúc cảm, chân thực, thi sĩ đã nhẹ nhõm truyền tải tới mọi người một cách tốt nhất. Và chín dòng đầu của bài thơ Đất Nước, Nguyễn Khoa Điềm đã đưa chúng ta ngược dòng thời kì về những năm tháng lịch sử hào hùng, để tìm câu trả lời Đất Nước có từ lúc nào?

Tình yêu Tổ quốc chưa bao giờ nguôi, nó trỗi dậy mạnh mẽ trong trái tim mỗi chúng ta, đối với các thi sĩ, tình yêu này là nguồn cảm hứng giúp họ có những sáng tác cho riêng mình. Ở Nguyễn Khoa Điềm, ta chỉ thấy một thi sĩ giản dị trong những câu từ thần thoại, ca dao nhưng đã đi sâu vào lòng người, chạm tới trái tim người đọc. Ngay từ những dòng trước hết, tác giả muốn tìm hiểu xem tổ quốc tồn tại từ bao giờ.

“Lúc tôi lớn lên, Non sông đã có

Non sông ở “ngày xửa ngày xưa” nhưng mà mẹ thường kể
Non sông từ khi miếng trầu bà ăn

Non sông lớn lên lúc dân tộc biết trồng tre đánh giặc.

Tóc mẹ được vén ra sau đầu

Cha mẹ yêu nhanh bằng gừng cay mặn

Kèo, cột sang tên

Hạt gạo phải được xay, giã, xay, sàng.

Non sông ngày đó… ”

Non sông ở trong trái tim mỗi con người, dù đi xa hay đi đâu thì những trị giá tồn tại ko bao giờ mang cảm giác xa lạ, trái lại nó đã trở thành cội nguồn gắn bó vững bền và tha thiết. Trải qua bao thế hệ, tổ quốc ngày càng vững bền qua công cuộc xây dựng và trồng người của con người Việt Nam. Lúc đứng trước non sông thiêng liêng, thi sĩ bộc lộ xúc cảm, lòng xốn xang đầy trân trọng. “Non sông” được viết hoa và lặp lại nhiều lần trong mỗi dòng thơ cho tới hết bài thơ là dụng ý của thi sĩ trình bày sự trang trọng và niềm tự hào lớn lao đối với cội nguồn của mình. Thi sĩ hay chính chúng ta, ko người nào biết rõ Non sông có từ bao giờ, chỉ biết rằng lúc chúng ta sinh ra và lớn lên thì Non sông đã có rồi. Lúc Nguyễn Khoa Điềm đi tìm câu trả lời cho câu hỏi Non sông có từ bao giờ, ông chợt ngẫm nghĩ và nhớ về ngày xưa, đó là: trong những câu chuyện mẹ thường kể, trong từng miếng trầu thân thuộc mẹ thường kể. . ăn có bóng vía của đồng quê. Hình ảnh hiện lên bao giờ cũng thật giản dị, mộc mạc để nói về tổ quốc thiêng liêng cao cả thì chỉ có Nguyễn Khoa Điềm mới tài tình trong cách mô tả tương tự. Bao năm xa xưa, ca dao, tục ngữ kết tinh trong Tâm hồn mỗi người Việt Nam luôn có Đất Nước bên mình. Và hơn thế nữa, trải qua những năm tháng chiến tranh đau thương, tổ quốc còn đồng hành cùng những con người “lớn lên là dân tộc biết trồng tre, đánh giặc”. Tình yêu, lòng thủy chung son sắt của người Việt Nam và Lạc Hồng luôn được tổ quốc chở che mọi lúc mọi nơi.

Nếu thi sĩ gắn đồng quê với hình ảnh miếng trầu bà ăn thì cũng ko quên những phong tục khác như: “Tóc mẹ búi sau đầu”, “giàn giời là tên”. Chắc hẳn sẽ ko có thi sĩ nào đi tìm những điều xưa cũ chân thực như thế này, nhưng Nguyễn Khoa Điềm thì khác, ông đã tỉ mỉ cho người đọc thấy một tổ quốc của nhân dân từ nghìn đời nay. Đây là búi tóc sau đầu của mẹ, từng cột kèo trầy xước trước hết theo thời kì đều in dấu tên xây dựng tổ ấm của gia đình. Tác giả ko quên công ơn, nhìn những người vất vả một nắng hai sương, lao động sớm hôm đem cơm trắng tinh cho bữa cơm ngon. Non sông, một phần thân yêu nhưng mà thi sĩ nghĩ tới.

Dòng tư tưởng của thi sĩ Nguyễn Khoa Điềm ko mang tới cho người đọc những tầm nhìn cao xa, rộng lớn nhưng mà là những triết lý, hình ảnh thân thuộc, giản dị trong từng câu chữ nhưng rất có sức thuyết phục. Chín câu thơ đầu cũng như bài thơ Đất Nước chạm tới trái tim người đọc một cách nhẹ nhõm, sâu lắng, chân thực nhất là nhờ tài năng và cái tâm, cái nhìn của chính thi sĩ.

Những bài viết liên quan:

Đăng bởi: bangtuanhoan.edu.vn

Phân mục: Văn lớp 12, Ngữ văn 12

[rule_{ruleNumber}]

#Phân #tích #câu #đầu #bài #thơ #Đất #Nước #của #Nguyễn #KhoaĐiềm #hay #nhất

[rule_3_plain]

#Phân #tích #câu #đầu #bài #thơ #Đất #Nước #của #Nguyễn #KhoaĐiềm #hay #nhất

Phân tích 9 câu đầu bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm

         Nói về Đất Nước và thi sĩ Nguyễn Khoa Điềm đã có ý kiến cho rằng: “Trong đoạn thơ Nguyễn Khoa Điềm đã phấn đấu trình bày hình ảnh Đất Nước thân thiện, giản dị. Đó là cách để đi vào lòng người, cũng là cách thi sĩ đi trục đường riêng của mình ko lặp lại sức khác”. Hình ảnh Đất Nước để nhưng mà mô tả sao cho trọn vẹn thì thật khó để dùng lời lẽ, từ ngữ nhưng bằng chất liệu dân gian giàu xúc cảm, chân thực thi sĩ đã nhẹ nhõm truyền tải tới mọi người một cách hay nhất. Và ở ngay chín câu thơ đầu bài thơ Đất Nước, Nguyễn Khoa Điềm đã đưa chúng ta lái ngược thời kì trở lại những tháng năm lịch sử hào hùng, đi tìm câu trả lời Đất Nước có từ bao giờ?
        Tình yêu Tổ Quốc chưa bao giờ ngừng lại, nó trỗi dậy mãnh liệt trong trái tim mỗi chúng ta, với các thi nhân thì tình yêu này là cảm hứng giúp họ có những sáng tác cả riêng mình. Ở Nguyễn Khoa Điềm ta chỉ thấy một thi sĩ giản dị trong câu chữ từ những bài ca dào thần thoại, dân gian nhưng đã đi sâu vào lòng người, chạm tới trái tim người đọc. Ngay từ những dòng trước hết, bình dị tác giả muốn tìm hiểu thời kì tồn tại của tổ quốc.
“Lúc ta lớn lên Đất Nước đã có rồi
Đất Nước có trong những “cái ngày xửa ngày xưa” mẹ thường hay kể Đất Nước khởi đầu với miếng trầu hiện giờ bà ăn
Đất Nước lớn lên lúc dân mình biết trồng tre nhưng mà đánh giặc
Tóc mẹ thì bới sau đầu

Cha mẹ thương nhanh bằng gừng cay muối mặn
Cái kèo, cái cột thành tên
Hạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàng
Đất Nước có từ ngày đó…”
       Đất Nước nằm trong trái tim mỗi con người, dù đi xa, đi tới đâu thì những trị giá tồn tại chẳng bao giờ mang tới cảm giác xa lạ trái lại nó đã trở thành một nguồn gắn kết vững bền, tha thiết. Qua bao thế hệ, Đất Nước lại càng vững chắc hơn qua sự dựng xây, bồi đắp của chính những con người Đất Việt.  Lúc đứng trước Đất Nước thiêng liêng thi sĩ trình bày xúc cảm dào dạt, trái tim rung động đầy thành kính. “Đất Nước” được viết hoa và lặp lại nhiều trong từng dòng thơ tới hết bài chính là dụng ý của thi sĩ cho thấy sự trang trọng, niềm tự hào lớn lao dành cho nguồn cội của mình. Thi sĩ hay chính chúng ta cũng chẳng người nào biết xác thực là Đất Nước có từ bao giờ, chỉ biết rằng lúc ta sinh ra, lớn lên Đất Nước đã có rồi. Nguyễn Khoa Điềm đi tìm câu trả lời Đất Nước có từ lúc nào thì ông chợt suy ngẫm và nhớ về những điều ngày xửa ngày xưa, đó là: trong những câu truyện lúc xưa mẹ thường kể, trong từng miếng trầu thân thuộc bà hay ăn đã có hình bóng của Đất Nước. Hình ảnh hiện về luôn giản dị, mộc mạc tới thế để nói về Đất Nước thiêng liêng, lớn lao thì chỉ có Nguyễn Khoa Điềm mới tài tình trong cách mô tả như thế.Năm tháng thượng cổ, ca dao tục ngữ kết tinh trong mỗi tâm hồn Việt luôn có Đất Nước đồng hành. Và hơn nữa qua những năm tháng chiến tranh đau thương, Đất Nước cũng đồng hành cùng con người “lớn lên lúc dân mình biết trồng tre nhưng mà đánh giặc”. Tình mến thương, lòng thủy chung son sắt của người dân đất Việt, dân tộc Lạc Hồng luôn được Đât Nước mang theo cùng dù ở bất kỳ đâu, thời khắc nào.
         Nếu như thi sĩ gắn Đất Nước trong hình ảnh miếng trầu bà ăn thì ko quên những phong tục khác như : “Tóc mẹ thì bới sau đầu”, “cái kèo cái cột thành tên”.  Chắc sẽ chẳng thi sĩ nào đi tìm về những điều xưa cũ nhưng mà chân phương như thế này, riêng Nguyễn Khoa Điềm thì khác, ông tỉ mỉ cho người đọc thấy được một Đất Nước của nhân dân nghìn năm hùng vĩ. Nào là búi tóc sau đầu của mẹ, từng cái kèo cái cột trầy trước theo thời kì in hằn tên dựng nên tổ ấm cho gia đình. Tác giả ko quên công ơn, nhìn vào nỗi vất vả một nắng hai sương, tảo tần sớm hôm để mang lại hạt gạo trắng tinh tuơm cho bữa con thơm ngon. Đất Nước, một phần thân yêu nhưng mà thi sĩ nghĩ về.
          Dòng suy tưởng của thi sĩ Nguyễn Khoa Điềm ko mang lại cho người đọc những cái nhìn kì vĩ, cao xa nhưng mà là những triết lí, hình ảnh thân thuộc, bình dị trong từng lời văn nhưng lại có sức thuyết phục rất cao. Chín câu thơ đầu cũng như bài thơ Đất Nước chạm tới trái tim người đọc nhẹ nhõm, sâu lắng, thật nhất nhờ chính tài năng và cái tâm, tầm nhìn của thi sĩ.
Các bài viết liên quan:
Đăng bởi: bangtuanhoan.edu.vn
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12

#Phân #tích #câu #đầu #bài #thơ #Đất #Nước #của #Nguyễn #KhoaĐiềm #hay #nhất

[rule_2_plain]

#Phân #tích #câu #đầu #bài #thơ #Đất #Nước #của #Nguyễn #KhoaĐiềm #hay #nhất

[rule_2_plain]

#Phân #tích #câu #đầu #bài #thơ #Đất #Nước #của #Nguyễn #KhoaĐiềm #hay #nhất

[rule_3_plain]

#Phân #tích #câu #đầu #bài #thơ #Đất #Nước #của #Nguyễn #KhoaĐiềm #hay #nhất

Phân tích 9 câu đầu bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm

         Nói về Đất Nước và thi sĩ Nguyễn Khoa Điềm đã có ý kiến cho rằng: “Trong đoạn thơ Nguyễn Khoa Điềm đã phấn đấu trình bày hình ảnh Đất Nước thân thiện, giản dị. Đó là cách để đi vào lòng người, cũng là cách thi sĩ đi trục đường riêng của mình ko lặp lại sức khác”. Hình ảnh Đất Nước để nhưng mà mô tả sao cho trọn vẹn thì thật khó để dùng lời lẽ, từ ngữ nhưng bằng chất liệu dân gian giàu xúc cảm, chân thực thi sĩ đã nhẹ nhõm truyền tải tới mọi người một cách hay nhất. Và ở ngay chín câu thơ đầu bài thơ Đất Nước, Nguyễn Khoa Điềm đã đưa chúng ta lái ngược thời kì trở lại những tháng năm lịch sử hào hùng, đi tìm câu trả lời Đất Nước có từ bao giờ?
        Tình yêu Tổ Quốc chưa bao giờ ngừng lại, nó trỗi dậy mãnh liệt trong trái tim mỗi chúng ta, với các thi nhân thì tình yêu này là cảm hứng giúp họ có những sáng tác cả riêng mình. Ở Nguyễn Khoa Điềm ta chỉ thấy một thi sĩ giản dị trong câu chữ từ những bài ca dào thần thoại, dân gian nhưng đã đi sâu vào lòng người, chạm tới trái tim người đọc. Ngay từ những dòng trước hết, bình dị tác giả muốn tìm hiểu thời kì tồn tại của tổ quốc.
“Lúc ta lớn lên Đất Nước đã có rồi
Đất Nước có trong những “cái ngày xửa ngày xưa” mẹ thường hay kể Đất Nước khởi đầu với miếng trầu hiện giờ bà ăn
Đất Nước lớn lên lúc dân mình biết trồng tre nhưng mà đánh giặc
Tóc mẹ thì bới sau đầu

Xem thêm bài viết hay:  Cách mua hàng Forever Mỹ chính hãng như thế nào

Cha mẹ thương nhanh bằng gừng cay muối mặn
Cái kèo, cái cột thành tên
Hạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàng
Đất Nước có từ ngày đó…”
       Đất Nước nằm trong trái tim mỗi con người, dù đi xa, đi tới đâu thì những trị giá tồn tại chẳng bao giờ mang tới cảm giác xa lạ trái lại nó đã trở thành một nguồn gắn kết vững bền, tha thiết. Qua bao thế hệ, Đất Nước lại càng vững chắc hơn qua sự dựng xây, bồi đắp của chính những con người Đất Việt.  Lúc đứng trước Đất Nước thiêng liêng thi sĩ trình bày xúc cảm dào dạt, trái tim rung động đầy thành kính. “Đất Nước” được viết hoa và lặp lại nhiều trong từng dòng thơ tới hết bài chính là dụng ý của thi sĩ cho thấy sự trang trọng, niềm tự hào lớn lao dành cho nguồn cội của mình. Thi sĩ hay chính chúng ta cũng chẳng người nào biết xác thực là Đất Nước có từ bao giờ, chỉ biết rằng lúc ta sinh ra, lớn lên Đất Nước đã có rồi. Nguyễn Khoa Điềm đi tìm câu trả lời Đất Nước có từ lúc nào thì ông chợt suy ngẫm và nhớ về những điều ngày xửa ngày xưa, đó là: trong những câu truyện lúc xưa mẹ thường kể, trong từng miếng trầu thân thuộc bà hay ăn đã có hình bóng của Đất Nước. Hình ảnh hiện về luôn giản dị, mộc mạc tới thế để nói về Đất Nước thiêng liêng, lớn lao thì chỉ có Nguyễn Khoa Điềm mới tài tình trong cách mô tả như thế.Năm tháng thượng cổ, ca dao tục ngữ kết tinh trong mỗi tâm hồn Việt luôn có Đất Nước đồng hành. Và hơn nữa qua những năm tháng chiến tranh đau thương, Đất Nước cũng đồng hành cùng con người “lớn lên lúc dân mình biết trồng tre nhưng mà đánh giặc”. Tình mến thương, lòng thủy chung son sắt của người dân đất Việt, dân tộc Lạc Hồng luôn được Đât Nước mang theo cùng dù ở bất kỳ đâu, thời khắc nào.
         Nếu như thi sĩ gắn Đất Nước trong hình ảnh miếng trầu bà ăn thì ko quên những phong tục khác như : “Tóc mẹ thì bới sau đầu”, “cái kèo cái cột thành tên”.  Chắc sẽ chẳng thi sĩ nào đi tìm về những điều xưa cũ nhưng mà chân phương như thế này, riêng Nguyễn Khoa Điềm thì khác, ông tỉ mỉ cho người đọc thấy được một Đất Nước của nhân dân nghìn năm hùng vĩ. Nào là búi tóc sau đầu của mẹ, từng cái kèo cái cột trầy trước theo thời kì in hằn tên dựng nên tổ ấm cho gia đình. Tác giả ko quên công ơn, nhìn vào nỗi vất vả một nắng hai sương, tảo tần sớm hôm để mang lại hạt gạo trắng tinh tuơm cho bữa con thơm ngon. Đất Nước, một phần thân yêu nhưng mà thi sĩ nghĩ về.
          Dòng suy tưởng của thi sĩ Nguyễn Khoa Điềm ko mang lại cho người đọc những cái nhìn kì vĩ, cao xa nhưng mà là những triết lí, hình ảnh thân thuộc, bình dị trong từng lời văn nhưng lại có sức thuyết phục rất cao. Chín câu thơ đầu cũng như bài thơ Đất Nước chạm tới trái tim người đọc nhẹ nhõm, sâu lắng, thật nhất nhờ chính tài năng và cái tâm, tầm nhìn của thi sĩ.
Các bài viết liên quan:
Đăng bởi: bangtuanhoan.edu.vn
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12

Xem thêm chi tiết về Phân tích 9 câu đầu bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm(hay nhất) ở đây:

Bạn thấy bài viết Phân tích 9 câu đầu bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm(hay nhất) có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu  không hãy comment góp ý thêm về Phân tích 9 câu đầu bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm(hay nhất) bên dưới để bangtuanhoan.edu.vn có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website bangtuanhoan.edu.vn

Nhớ để nguồn: Phân tích 9 câu đầu bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm(hay nhất) tại bangtuanhoan.edu.vn

Chuyên mục: Kiến thức chung

Viết một bình luận