Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong truyện ngắn Hai đứa trẻ của nhà văn Thạch Lam để thấy giọng điệu rất riêng của Thạch Lam. Đó là tiếng thơ mang giọng văn nhỏ nhẹ, điềm tĩnh, nhiều dư vị nhưng đầy sâu lắng. Hình ảnh phố huyện nghèo với những con người nhỏ nhoi đáng thương đấy thấm đẫm niềm cảm thương thành tâm của nhà văn đối với những người lao động sống quanh quẩn tuyệt vọng. Hãy cùng phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ qua bài viết dưới đây của bangtuanhoan.edu.vn.
Mở bài: “Đối với văn học ko phải là một cách mang tới cho người đọc sự thoát li hay sự quên, trái lại, văn học là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực nhưng chúng ta có, để vừa tố cáo và thay đổi một cái toàn cầu giả dối và gian ác, vừa làm cho người đọc thêm trong sạch và phong phú hơn” (Thạch Lam)
Viết “Hai đứa trẻ”, Thạch Lam đã nỗ lực trình bày niềm thương cảm xót xa cho những người sống kiếp quanh quẩn, u tối và nghèo khổ nơi phố huyện. Trong tác phẩm, ông đã lựa chọn đặt các nhân vật của mình vào khoảnh khắc của một ngày dần trôi. Ngay từ những đoạn trước tiên của truyện ngắn, người đọc đã ấn tượng thâm thúy về bức tranh nhiên nhiên và cuộc sống của con người ở phố huyện lúc chiều tàn. Cùng phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn để cảm nhận trị giá của tác phẩm.
Những nét chính về tác giả và tác phẩm
Trong quá trình phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn hay tìm hiểu trị giá nội dung cũng như nghệ thuật tác phẩm Hai đứa trẻ của nhà văn Thạch Lam, người đọc cần nắm được đôi nét về nhà văn cùng truyện ngắn này.
Đôi nét về nhà văn Thạch Lam
Thạch Lam (1910 – 1942) tên thật là Nguyễn Tường Vinh sau đổi thành Nguyễn Tường Lân, ông còn có bút danh khác là Việt Sinh. Thạch Lam sinh ra ở Hà Nội trong một gia đình công chức nhưng lại có thời niên thiếu sống ở huyện Cẩm Giàng, thuộc tỉnh Hải Dương.
Sau thời kì học tập tới lúc đã trưởng thành, Thạch Lam bén duyên với nghề viết văn và là cây bút chủ chốt của hai tuần báo là “Phong hóa” và “Ngày nay”. Ông đồng thời cũng là cây bút chủ chốt của nhóm “Tự lực văn đoàn” cùng với hai người anh của mình là Nhất Linh và Hoàng Đạo. Nếu như với các nhà văn khác, cụ thể như Nhất Linh và Khái Hưng có thể viết tiểu thuyết chung thì Thạch Lam lại ko, bởi ông sở hữu một chất giọng rất riêng của mình.
Thạch Lam có ý kiến văn học lành mạnh và tiến bộ, đặc trưng có sở trường về truyện ngắn. Trong các tác phẩm truyện của mình, Thạch Lam thường gửi gắm vào đó tình nhân ái tha thiết và thường đi sâu vào khai thác nội tâm của nhân vật. Đồng thời, Thạch Lam cũng trình bày đặc tài lúc tạo nên sự liên kết thuần thục giữa hai yếu tố hiện thực và thi vị trữ tình.
Mỗi một tác phẩm ra đời, Thạch Lam luôn mong muốn người đọc có thể cảm thu được tình cảm thành tâm và trái tim mến thương nhưng ông dành cho những phận người sống phải đương đầu với những biến động của cuộc đời. Những điều đó đã được Thạch Lam trình bày trong một số tác phẩm tiêu biểu của ông như: “Gió đàu mùa” (1937), “Nắng trong vườn” (1938), “Sợi tóc” (1942), “Hà Nội băm sáu phố phường” (1943).
Giới thiệu truyện ngắn Hai đứa trẻ
Truyện ngắn “Hai đứa trẻ” là một tác phẩm được trích từ tập truyện “Nắng trong vườn” (1938). Đây là một tác phẩm viết xoay quanh cuộc sống của những người dân khốn khó bên ga tàu nơi phố huyện nghèo. Trong số những người đó, hai chị em An, Liên là những nhân vật trung tâm của sự trình bày của tác giả.
Cuộc sống của An và Liên hằng ngày diễn ra với những công việc thân thuộc tưởng chừng tới nhàm chán. Đối với hai chị em, đoàn tàu đi qua phố huyện chính là thú vui nhỏ nhỏ nhưng họ có được. Hình ảnh đoàn tàu đấy cũng là hình ảnh kết thúc câu chuyện để lại bao trằn trọc, suy tư ko chỉ đối với nhân vật nhưng còn với nhà văn và người đọc…
Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ
Trong quá trình phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ, người đọc cần nắm được bức tranh tự nhiên, phong vị sinh hoạt cũng như hình ảnh những con người nhỏ nhỏ tuyệt vọng nơi đây.
Bức tranh tự nhiên lúc chiều tàn nơi phố huyện
Lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta thấy quang cảnh phố huyện hiện lên trong vòng thời kì chiều tối với những mô tả về âm thanh và màu sắc của một miền phố nhỏ:
“Tiếng trống thu ko trên cái chòi của huyện nhỏ; từng tiếng một vang ra để gọi buổi chiều. Phương tây đỏ rực như lửa cháy và những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn. Dãy tre làng trước mặt đen lại và cắt hình rõ rệt trên nền trời”.
Những từ ngữ “từng tiếng một”, hình ảnh “hòn than sắp tàn” và cả dãy tre khuất núi trong chiều muộn gợi một cái gì đó leo lét, ủ ê. Quang cảnh hiện hữu trong âm thanh và màu sắc đấy là một quang cảnh đượm buồn trước thời kì dần tàn. Trong thời khắc này, những sự vật vẫn hiện hữu nhưng sao âm thanh như càng gợi lên một cái gì thưa vắng, buồn tênh.
Đó là âm thanh “vang vọng tiếng ếch nhái kêu ra ngoài đồng ruộng theo gó nhẹ đưa vào”. Sự thưa vắng và buồn tênh tới nỗi người ta còn có thể dễ dàng nghe thấy tiếng “muỗi đã mở đầu vo ve” giữa một ko gian rộng lớn – Nơi có sự tồn tại của rất nhiều sự vật nhưng lại là sự tồn tại của thinh lặng.
Bức tranh sinh hoạt của phố huyện cụ thể và sinh động
Quang cảnh của phố huyện buổi chiều tàn được gợi ra với những xúc cảm man mác trước khoảnh khắc của ngày tàn. Thế nhưng, lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta còn thấy nỗi buồn đấy ko chỉ trình bày qua bức tranh tự nhiên nhưng nó còn lan sang cả bức tranh của đời sống sinh hoạt của người dân phố huyện.
Trong thời khắc buổi chiều nhuộm lên vạn vật, phố huyện xuất hiện với viễn cảnh phiên chợ đã tan và “trên đất chỉ còn thấy rác rưởi, vỏ bưởi, vỏ thị, lá nhãn hay lá mía”, “vài người bán hàng thì về muộn đang thu xếp hàng hóa”. Đã vậy, ko gian đấy còn có “một mùi âm ẩm bốc lên, hơi nóng của ban ngày lại lẫn với mùi cát bụi thân thuộc”.
Con người xuất hiện trong ko gian cũng ko tạo điều kiện cho nó trở thành khá khẩm hơn. Đó là hình ảnh của “mấy đứa trẻ em nhà nghèo ở ven chợ cứ cúi lum khum trên mặt đất đi lại tìm tòi hay nhặt nhạnh những thanh nứa, thanh tre hay bất kỳ cái gì đó có thể dùng được của những người bán hàng để lại…”
Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn để thấy đó là hình ảnh của mẹ con chị Tí đi dọn hàng nước tạm thời ở gốc cây để mong đợi có người phu gạo hay phu xe, mấy chú lính lệ hay người thân thầy thừa có thể sắm giúp điếu thuốc lào hay uống bát nước chè tươi. Đó là sự xuất hiện của bà cụ Thi điên với tiếng cười khanh khách hay có thói quen tới sắm rượu ở quán nhỏ của Liên. Đó còn là những ánh sáng leo lét trong nhà bác phở Mĩ hay nhà ông Cửu – nó leo lét tới nỗi chỉ có thể khiến “cát nhấp nhánh từng chỗ và đường mấp mô thêm bởi những hòn đá nhỏ một bên sáng, một bên tối”. Góp vào bức tranh của cuộc sống sinh hoạt của con người ở phố huyện còn là hình ảnh “Liên ngồi lặng im bên mấy quả thuốc sơn đen”.
Lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta thấy tất cả những hình ảnh kể trên như gợi lên quang cảnh của cuộc sống vất vả, khốn khó, nghèo túng và tẻ nhạt. Cuộc sống đấy cứ lặp đi lặp lại hằng ngày như một sự mặc định, gán ghép vào cuộc đời của những người nơi đây và họ cứ thế tiếp tục nó từ ngày này qua tháng khác. Quang cảnh ngày tàn, chợ tàn cứ thêm hiện rõ dưới những câu chữ của Thạch Lam và cũng làm hiện lên trong cảnh đó sự sống của những kiếp người tàn.
Trong thời khắc buổi chiều dần tối, nhịp sống của con người diễn ra một cách đơn điệu, buồn tẻ với những hành động, việc làm thân thuộc và hình như họ cũng chẳng mảy may hay tha thiết thay đổi. Tất cả những gì thuộc về lặng lẽ, cam chịu dường như in hình rõ rệt lên từng đường nét, cụ thể về cuộc sống sinh hoạt của con người nơi đây.
Hình ảnh của Liên trong thời khắc chiều tàn ở phố huyện
Quang cảnh của phố huyện vắng lặng và cảnh sống sinh hoạt của con người lầm lũi diễn ra dưới sự quan sát của nhân vật Liên – một nhân vật có một đời sống tâm trạng rất đỗi nhạy cảm.
Lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta thấy ngay từ lúc xuất hiện, Liên đã xuất hiện với hình ảnh đầy ấn tượng: “đôi mắt chị bóng tối ngập dần đầy”. Chứng kiến những chuỗi ngày diễn ra ko gì khác lạ nhiều với nhau và nhất là lúc quan tâm tới thời kì của một ngày sắp tàn, Liên cũng cảm thu được “cái buồn của chiều quê cứ thấm thía vào tâm hồn thơ ngây của chị”. Liên ko thể lí giải ngọn ngành về lí do của nỗi buồn đó nơi mình. Chị “ko hiểu sao” nhưng có nhẽ vì bị cái buồn ở quê bủa vây, bao kín nên hẳn đó là nguyên nhân nhưng “chị thấy lòng buồn man mác trước cái giờ phút của ngày tàn”.
Thế mới thấy, cái đói, cái nghèo có sức mạnh như thế nào lúc gieo rắc vào lòng con người những tâm trạng, nỗi niềm lớn hơn cả tuổi tác. Nó khiến gương mặt Liên luôn phảng phất nỗi buồn, những nỗi buồn mập mờ nhưng cứ dằng dai, đeo bám lấy tâm hồn con người. Cái đói, cái nghèo đấy cũng chính là “thủ phạm” cướp đi một phần tuổi thơ của Liên, bao thú vui ước mơ của cô cũng vì đó nhưng tàn lụi, heo hắt như buổi chiều tà nhưng cô chứng kiến…
Sống mang trong mình tâm trạng, nỗi niềm như một người có nhiều trải nghiệm, đó có nhẽ là do hoàn cảnh nhưng Liên gánh vác. Điều này đã khiến Liên trưởng thành hơn so với thế hệ của mình. Cũng vì hoàn cảnh nên ở Liên có những tính cách rất đáng quý. Do bố mất việc và gia đình Liên phải chuyển từ Hà Nội để về phố huyện sinh sống. Để có thể trang trải cuộc sống của gia đình, mẹ Liên làm thuê việc hàng xáo và ủy quyền chị em Liên một gian hàng tạp hóa nhỏ thuê của người khác để giao thương. Đó là “shop tạp hóa tí xíu […] thuê lại của bà lão móm, được ngăn ra bằng một tấm phên nứa dán giấy nhật trình”. Ngày ngày đảm nhiệm công việc đấy, Liên đã cho thấy sự đảm đang của mình lúc biết vun vén cho gian hàng và trông coi nó rất cẩn thận:
“Liên đếm lại những phong thuốc lào, xếp vào hòm những bánh xà phòng còn lại, vừa lẩm nhẩm tính tiền hàng […] Liên khóa vội tráp tiền với một chiếc chìa khóa chị đeo vào cái dây xà tích bạc ở thắt lưng”.
Ko chỉ là người đảm đang trong gia đình, nhưng lúc được sống và xúc tiếp với mọi người trong phố huyện Liên cũng là một cô gái có tấm lòng nhân hậu và biết quan tâm tới người khác. Liên “trông thấy động lòng thương” lúc nhìn mấy đứa trẻ em nhà nghèo nhặt nhạnh, tìm tòi những thứ có thể còn dùng được nhưng những người bán hàng khác bỏ lại trên đất.
Liên cũng quen với giờ giấc dọn hàng của mẹ con chị Tí nên đã rất dễ nhìn thấy “Sao hôm nay chị dọn hàng muộn thế?”. Và dù trong lòng run sợ ko dám nhìn mặt bà cụ Thi điên, Liên vẫn “biết tính bà, chị lẳng lặng rót một cút rượu ti đầy đưa cho cụ”. Những bộc lộ đó của Liên đã cho thấy cô dường như rất đồng cảm và thấu hiểu cho cuộc sống của con người ở phố huyện.
Dù bản thân mình cũng có cuộc sống ko khá hơn họ chút nào nhưng Liên vẫn dịu dàng dành thiện cảm cho những con người đấy và sẵn sàng đồng hành cùng với họ trong cuộc sống lay lắt, mờ mịt ở phố huyện nghèo. Trong quá trình phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta nhận thấy rằng với đời sống nội tâm có chiều sâu như Liên cũng là lí do khiến cô trở thành nhạy cảm với hành trình của đoàn tàu trong đêm tối với một niềm mong mỏi, hi vọng về một điều gì đó tươi tỉnh, sáng trong hơn cho cuộc đời của mình và những người xung quanh…
Nhận xét tác phẩm lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn
Theo tổng thể truyện ngắn, dường như “Hai đứa trẻ” luôn đong đầy niềm cảm thương thành tâm nhưng nhà văn Thạch Lam dành cho những phận sống trong nghèo túng, khuất lấp trong tối tăm và mòn mỏi hy vọng những điều mới mẻ, tươi sáng hơn cho cuộc đời. Đó là những mong ước tuy giản đơn, mộc mạc nhưng nhà văn rất đỗi trân trọng vì là những ước muốn chính đáng nhưng họ rất thiết tha.
Về phương diện nghệ thuật, truyện ngắn của Thạch Lam là truyện có tình tiết khá đơn giản. Đặc trưng, nhà văn đã phát huy khả năng liên kết khôn khéo những cụ thể đối lập giữa bóng tối và ánh sáng để mô tả cảnh vật cũng như tâm trạng của con người. Ngoài ra, việc sử dụng tiếng nói mang ý nghĩa tượng trưng và lời văn giàu xúc cảm đã góp phần ko nhỏ trong việc giúp tác giả chuyển tải những nỗi niềm của mình trong tác phẩm.
Kết bài: Tóm lại, phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn để thấy đây là một bức tranh mang nỗi buồn man mác… Nỗi buồn đấy hiện diện ở bức tranh tự nhiên, bức tranh của cuộc sống sinh hoạt và trong nỗi lòng của con người. Tuy nhiên, dù cuộc sống có nghèo túng và tưởng chừng sẽ chìm khuất vào bóng tối, con người nơi đấy vẫn có những tấm lòng đáng quý và những mong ước đáng trân trọng…
Dàn ý phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ
Để giúp các em cảm thu được trị giá nội dung và nghệ thuật của tác phẩm trong quá trình phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, dưới đây là dàn ý ngắn gọn cho chủ đề trên.
Mở bài phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn
- Giới thiệu nhà văn Thạch Lam và tác phẩm Hai đứa trẻ là truyện ngắn tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của tác giả…
- Tóm tắt trị giá nội dung và nghệ thuật của truyện ngắn.
- Bức tranh phố huyện lúc chiều tàn giúp khắc họa rõ nét hơn cuộc sống âm u, tù túng của những người dân nghèo nơi đây.
Thân bài phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn
- Cảnh vật trong bức tranh phố huyện thời khắc chiều tàn: bình dị, thân thiện, thân thuộc nhưng đượm buồn.
- Cuộc sống của người dân nơi đây: lam lũ, khổ cực, nghèo nàn.
- Tâm trạng của nhân vật Liên trong bức tranh đó: buồn, xúc động , đầy cảm thương…
Kết bài phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn
- Nói chung ngắn gọn trị giá và ý nghĩa của tác phẩm.
- Tấm lòng và tình cảm của nhà văn Thạch Lam gửi gắm trong tác phẩm.
- Suy nghĩ của bản thân về số phận của Liên và những con người nơi đây.
Có thể thấy, tác phẩm Hai đứa trẻ của nhà văn Thạch Lam đã ko đi sâu mô tả những xung đột xã hội hay xung đột giai cấp. Tác giả cũng ko để tâm mô tả những gương mặt gớm guốc của những kẻ bóc lột và khuôn mặt bi thương của những kẻ bị áp bức như những tác phẩm trong thời đoạn cùng thời. Thạch Lam đã lựa chọn cho mình một sở thích riêng: nhẹ nhõm, lắng đọng nhưng đậm chất suy tư… Nhà văn đã phác họa bức tranh phố huyện nghèo chân thực trong từng cụ thể với những con người nhỏ nhoi đáng thương, để rồi nêu cao trị giá nhân đạo thâm thúy… Qua việc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta thấy được ước mơ lớn của Thạch Lam là muốn thay đổi cuộc sống ngột ngạt của những con người lao động nghèo khổ….
Trên đây là những tri thức hữu ích từ bangtuanhoan.edu.vn, kỳ vọng đã giúp bạn trong quá trình tìm hiểu về tác phẩm Hai đứa trẻ nói chung cũng như phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn nói riêng. Chúc bạn luôn học tốt!
Phân mục: Hỏi đápt
#Phân #tích #cảnh #phố #huyện #lúc #chiều #tàn #trong #tác #phẩm #Hai #đứa #trẻ
Xem thêm: 8 hướng nằm ngủ theo phong thủy & hướng đặt giường đúng
Bạn thấy bài viết Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ bên dưới để bangtuanhoan.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website bangtuanhoan.edu.vn
Phân mục: Là gì?
#Phân #tích #cảnh #phố #huyện #lúc #chiều #tàn #trong #tác #phẩm #Hai #đứa #trẻ
Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ
Hình Ảnh về: Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ
Video về: Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ
Wiki về Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ
Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ -
Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong truyện ngắn Hai đứa trẻ của nhà văn Thạch Lam để thấy giọng điệu rất riêng của Thạch Lam. Đó là tiếng thơ mang giọng văn nhỏ nhẹ, điềm tĩnh, nhiều dư vị nhưng đầy sâu lắng. Hình ảnh phố huyện nghèo với những con người nhỏ nhoi đáng thương đấy thấm đẫm niềm cảm thương thành tâm của nhà văn đối với những người lao động sống quanh quẩn tuyệt vọng. Hãy cùng phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ qua bài viết dưới đây của bangtuanhoan.edu.vn.
Mở bài: “Đối với văn học ko phải là một cách mang tới cho người đọc sự thoát li hay sự quên, trái lại, văn học là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực nhưng chúng ta có, để vừa tố cáo và thay đổi một cái toàn cầu giả dối và gian ác, vừa làm cho người đọc thêm trong sạch và phong phú hơn” (Thạch Lam)
Viết “Hai đứa trẻ”, Thạch Lam đã nỗ lực trình bày niềm thương cảm xót xa cho những người sống kiếp quanh quẩn, u tối và nghèo khổ nơi phố huyện. Trong tác phẩm, ông đã lựa chọn đặt các nhân vật của mình vào khoảnh khắc của một ngày dần trôi. Ngay từ những đoạn trước tiên của truyện ngắn, người đọc đã ấn tượng thâm thúy về bức tranh nhiên nhiên và cuộc sống của con người ở phố huyện lúc chiều tàn. Cùng phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn để cảm nhận trị giá của tác phẩm.
Những nét chính về tác giả và tác phẩm
Trong quá trình phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn hay tìm hiểu trị giá nội dung cũng như nghệ thuật tác phẩm Hai đứa trẻ của nhà văn Thạch Lam, người đọc cần nắm được đôi nét về nhà văn cùng truyện ngắn này.
Đôi nét về nhà văn Thạch Lam
Thạch Lam (1910 – 1942) tên thật là Nguyễn Tường Vinh sau đổi thành Nguyễn Tường Lân, ông còn có bút danh khác là Việt Sinh. Thạch Lam sinh ra ở Hà Nội trong một gia đình công chức nhưng lại có thời niên thiếu sống ở huyện Cẩm Giàng, thuộc tỉnh Hải Dương.
Sau thời kì học tập tới lúc đã trưởng thành, Thạch Lam bén duyên với nghề viết văn và là cây bút chủ chốt của hai tuần báo là “Phong hóa” và “Ngày nay”. Ông đồng thời cũng là cây bút chủ chốt của nhóm “Tự lực văn đoàn” cùng với hai người anh của mình là Nhất Linh và Hoàng Đạo. Nếu như với các nhà văn khác, cụ thể như Nhất Linh và Khái Hưng có thể viết tiểu thuyết chung thì Thạch Lam lại ko, bởi ông sở hữu một chất giọng rất riêng của mình.
Thạch Lam có ý kiến văn học lành mạnh và tiến bộ, đặc trưng có sở trường về truyện ngắn. Trong các tác phẩm truyện của mình, Thạch Lam thường gửi gắm vào đó tình nhân ái tha thiết và thường đi sâu vào khai thác nội tâm của nhân vật. Đồng thời, Thạch Lam cũng trình bày đặc tài lúc tạo nên sự liên kết thuần thục giữa hai yếu tố hiện thực và thi vị trữ tình.
Mỗi một tác phẩm ra đời, Thạch Lam luôn mong muốn người đọc có thể cảm thu được tình cảm thành tâm và trái tim mến thương nhưng ông dành cho những phận người sống phải đương đầu với những biến động của cuộc đời. Những điều đó đã được Thạch Lam trình bày trong một số tác phẩm tiêu biểu của ông như: “Gió đàu mùa” (1937), “Nắng trong vườn” (1938), “Sợi tóc” (1942), “Hà Nội băm sáu phố phường” (1943).
Giới thiệu truyện ngắn Hai đứa trẻ
Truyện ngắn “Hai đứa trẻ” là một tác phẩm được trích từ tập truyện “Nắng trong vườn” (1938). Đây là một tác phẩm viết xoay quanh cuộc sống của những người dân khốn khó bên ga tàu nơi phố huyện nghèo. Trong số những người đó, hai chị em An, Liên là những nhân vật trung tâm của sự trình bày của tác giả.
Cuộc sống của An và Liên hằng ngày diễn ra với những công việc thân thuộc tưởng chừng tới nhàm chán. Đối với hai chị em, đoàn tàu đi qua phố huyện chính là thú vui nhỏ nhỏ nhưng họ có được. Hình ảnh đoàn tàu đấy cũng là hình ảnh kết thúc câu chuyện để lại bao trằn trọc, suy tư ko chỉ đối với nhân vật nhưng còn với nhà văn và người đọc…
Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ
Trong quá trình phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ, người đọc cần nắm được bức tranh tự nhiên, phong vị sinh hoạt cũng như hình ảnh những con người nhỏ nhỏ tuyệt vọng nơi đây.
Bức tranh tự nhiên lúc chiều tàn nơi phố huyện
Lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta thấy quang cảnh phố huyện hiện lên trong vòng thời kì chiều tối với những mô tả về âm thanh và màu sắc của một miền phố nhỏ:
“Tiếng trống thu ko trên cái chòi của huyện nhỏ; từng tiếng một vang ra để gọi buổi chiều. Phương tây đỏ rực như lửa cháy và những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn. Dãy tre làng trước mặt đen lại và cắt hình rõ rệt trên nền trời”.
Những từ ngữ “từng tiếng một”, hình ảnh “hòn than sắp tàn” và cả dãy tre khuất núi trong chiều muộn gợi một cái gì đó leo lét, ủ ê. Quang cảnh hiện hữu trong âm thanh và màu sắc đấy là một quang cảnh đượm buồn trước thời kì dần tàn. Trong thời khắc này, những sự vật vẫn hiện hữu nhưng sao âm thanh như càng gợi lên một cái gì thưa vắng, buồn tênh.
Đó là âm thanh “vang vọng tiếng ếch nhái kêu ra ngoài đồng ruộng theo gó nhẹ đưa vào”. Sự thưa vắng và buồn tênh tới nỗi người ta còn có thể dễ dàng nghe thấy tiếng “muỗi đã mở đầu vo ve” giữa một ko gian rộng lớn – Nơi có sự tồn tại của rất nhiều sự vật nhưng lại là sự tồn tại của thinh lặng.
Bức tranh sinh hoạt của phố huyện cụ thể và sinh động
Quang cảnh của phố huyện buổi chiều tàn được gợi ra với những xúc cảm man mác trước khoảnh khắc của ngày tàn. Thế nhưng, lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta còn thấy nỗi buồn đấy ko chỉ trình bày qua bức tranh tự nhiên nhưng nó còn lan sang cả bức tranh của đời sống sinh hoạt của người dân phố huyện.
Trong thời khắc buổi chiều nhuộm lên vạn vật, phố huyện xuất hiện với viễn cảnh phiên chợ đã tan và “trên đất chỉ còn thấy rác rưởi, vỏ bưởi, vỏ thị, lá nhãn hay lá mía”, “vài người bán hàng thì về muộn đang thu xếp hàng hóa”. Đã vậy, ko gian đấy còn có “một mùi âm ẩm bốc lên, hơi nóng của ban ngày lại lẫn với mùi cát bụi thân thuộc”.
Con người xuất hiện trong ko gian cũng ko tạo điều kiện cho nó trở thành khá khẩm hơn. Đó là hình ảnh của “mấy đứa trẻ em nhà nghèo ở ven chợ cứ cúi lum khum trên mặt đất đi lại tìm tòi hay nhặt nhạnh những thanh nứa, thanh tre hay bất kỳ cái gì đó có thể dùng được của những người bán hàng để lại…”
Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn để thấy đó là hình ảnh của mẹ con chị Tí đi dọn hàng nước tạm thời ở gốc cây để mong đợi có người phu gạo hay phu xe, mấy chú lính lệ hay người thân thầy thừa có thể sắm giúp điếu thuốc lào hay uống bát nước chè tươi. Đó là sự xuất hiện của bà cụ Thi điên với tiếng cười khanh khách hay có thói quen tới sắm rượu ở quán nhỏ của Liên. Đó còn là những ánh sáng leo lét trong nhà bác phở Mĩ hay nhà ông Cửu – nó leo lét tới nỗi chỉ có thể khiến “cát nhấp nhánh từng chỗ và đường mấp mô thêm bởi những hòn đá nhỏ một bên sáng, một bên tối”. Góp vào bức tranh của cuộc sống sinh hoạt của con người ở phố huyện còn là hình ảnh “Liên ngồi lặng im bên mấy quả thuốc sơn đen”.
Lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta thấy tất cả những hình ảnh kể trên như gợi lên quang cảnh của cuộc sống vất vả, khốn khó, nghèo túng và tẻ nhạt. Cuộc sống đấy cứ lặp đi lặp lại hằng ngày như một sự mặc định, gán ghép vào cuộc đời của những người nơi đây và họ cứ thế tiếp tục nó từ ngày này qua tháng khác. Quang cảnh ngày tàn, chợ tàn cứ thêm hiện rõ dưới những câu chữ của Thạch Lam và cũng làm hiện lên trong cảnh đó sự sống của những kiếp người tàn.
Trong thời khắc buổi chiều dần tối, nhịp sống của con người diễn ra một cách đơn điệu, buồn tẻ với những hành động, việc làm thân thuộc và hình như họ cũng chẳng mảy may hay tha thiết thay đổi. Tất cả những gì thuộc về lặng lẽ, cam chịu dường như in hình rõ rệt lên từng đường nét, cụ thể về cuộc sống sinh hoạt của con người nơi đây.
Hình ảnh của Liên trong thời khắc chiều tàn ở phố huyện
Quang cảnh của phố huyện vắng lặng và cảnh sống sinh hoạt của con người lầm lũi diễn ra dưới sự quan sát của nhân vật Liên – một nhân vật có một đời sống tâm trạng rất đỗi nhạy cảm.
Lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta thấy ngay từ lúc xuất hiện, Liên đã xuất hiện với hình ảnh đầy ấn tượng: “đôi mắt chị bóng tối ngập dần đầy”. Chứng kiến những chuỗi ngày diễn ra ko gì khác lạ nhiều với nhau và nhất là lúc quan tâm tới thời kì của một ngày sắp tàn, Liên cũng cảm thu được “cái buồn của chiều quê cứ thấm thía vào tâm hồn thơ ngây của chị”. Liên ko thể lí giải ngọn ngành về lí do của nỗi buồn đó nơi mình. Chị “ko hiểu sao” nhưng có nhẽ vì bị cái buồn ở quê bủa vây, bao kín nên hẳn đó là nguyên nhân nhưng “chị thấy lòng buồn man mác trước cái giờ phút của ngày tàn”.
Thế mới thấy, cái đói, cái nghèo có sức mạnh như thế nào lúc gieo rắc vào lòng con người những tâm trạng, nỗi niềm lớn hơn cả tuổi tác. Nó khiến gương mặt Liên luôn phảng phất nỗi buồn, những nỗi buồn mập mờ nhưng cứ dằng dai, đeo bám lấy tâm hồn con người. Cái đói, cái nghèo đấy cũng chính là “thủ phạm” cướp đi một phần tuổi thơ của Liên, bao thú vui ước mơ của cô cũng vì đó nhưng tàn lụi, heo hắt như buổi chiều tà nhưng cô chứng kiến…
Sống mang trong mình tâm trạng, nỗi niềm như một người có nhiều trải nghiệm, đó có nhẽ là do hoàn cảnh nhưng Liên gánh vác. Điều này đã khiến Liên trưởng thành hơn so với thế hệ của mình. Cũng vì hoàn cảnh nên ở Liên có những tính cách rất đáng quý. Do bố mất việc và gia đình Liên phải chuyển từ Hà Nội để về phố huyện sinh sống. Để có thể trang trải cuộc sống của gia đình, mẹ Liên làm thuê việc hàng xáo và ủy quyền chị em Liên một gian hàng tạp hóa nhỏ thuê của người khác để giao thương. Đó là “shop tạp hóa tí xíu […] thuê lại của bà lão móm, được ngăn ra bằng một tấm phên nứa dán giấy nhật trình”. Ngày ngày đảm nhiệm công việc đấy, Liên đã cho thấy sự đảm đang của mình lúc biết vun vén cho gian hàng và trông coi nó rất cẩn thận:
“Liên đếm lại những phong thuốc lào, xếp vào hòm những bánh xà phòng còn lại, vừa lẩm nhẩm tính tiền hàng […] Liên khóa vội tráp tiền với một chiếc chìa khóa chị đeo vào cái dây xà tích bạc ở thắt lưng”.
Ko chỉ là người đảm đang trong gia đình, nhưng lúc được sống và xúc tiếp với mọi người trong phố huyện Liên cũng là một cô gái có tấm lòng nhân hậu và biết quan tâm tới người khác. Liên “trông thấy động lòng thương” lúc nhìn mấy đứa trẻ em nhà nghèo nhặt nhạnh, tìm tòi những thứ có thể còn dùng được nhưng những người bán hàng khác bỏ lại trên đất.
Liên cũng quen với giờ giấc dọn hàng của mẹ con chị Tí nên đã rất dễ nhìn thấy “Sao hôm nay chị dọn hàng muộn thế?”. Và dù trong lòng run sợ ko dám nhìn mặt bà cụ Thi điên, Liên vẫn “biết tính bà, chị lẳng lặng rót một cút rượu ti đầy đưa cho cụ”. Những bộc lộ đó của Liên đã cho thấy cô dường như rất đồng cảm và thấu hiểu cho cuộc sống của con người ở phố huyện.
Dù bản thân mình cũng có cuộc sống ko khá hơn họ chút nào nhưng Liên vẫn dịu dàng dành thiện cảm cho những con người đấy và sẵn sàng đồng hành cùng với họ trong cuộc sống lay lắt, mờ mịt ở phố huyện nghèo. Trong quá trình phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta nhận thấy rằng với đời sống nội tâm có chiều sâu như Liên cũng là lí do khiến cô trở thành nhạy cảm với hành trình của đoàn tàu trong đêm tối với một niềm mong mỏi, hi vọng về một điều gì đó tươi tỉnh, sáng trong hơn cho cuộc đời của mình và những người xung quanh…
Nhận xét tác phẩm lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn
Theo tổng thể truyện ngắn, dường như “Hai đứa trẻ” luôn đong đầy niềm cảm thương thành tâm nhưng nhà văn Thạch Lam dành cho những phận sống trong nghèo túng, khuất lấp trong tối tăm và mòn mỏi hy vọng những điều mới mẻ, tươi sáng hơn cho cuộc đời. Đó là những mong ước tuy giản đơn, mộc mạc nhưng nhà văn rất đỗi trân trọng vì là những ước muốn chính đáng nhưng họ rất thiết tha.
Về phương diện nghệ thuật, truyện ngắn của Thạch Lam là truyện có tình tiết khá đơn giản. Đặc trưng, nhà văn đã phát huy khả năng liên kết khôn khéo những cụ thể đối lập giữa bóng tối và ánh sáng để mô tả cảnh vật cũng như tâm trạng của con người. Ngoài ra, việc sử dụng tiếng nói mang ý nghĩa tượng trưng và lời văn giàu xúc cảm đã góp phần ko nhỏ trong việc giúp tác giả chuyển tải những nỗi niềm của mình trong tác phẩm.
Kết bài: Tóm lại, phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn để thấy đây là một bức tranh mang nỗi buồn man mác… Nỗi buồn đấy hiện diện ở bức tranh tự nhiên, bức tranh của cuộc sống sinh hoạt và trong nỗi lòng của con người. Tuy nhiên, dù cuộc sống có nghèo túng và tưởng chừng sẽ chìm khuất vào bóng tối, con người nơi đấy vẫn có những tấm lòng đáng quý và những mong ước đáng trân trọng…
Dàn ý phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ
Để giúp các em cảm thu được trị giá nội dung và nghệ thuật của tác phẩm trong quá trình phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, dưới đây là dàn ý ngắn gọn cho chủ đề trên.
Mở bài phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn
- Giới thiệu nhà văn Thạch Lam và tác phẩm Hai đứa trẻ là truyện ngắn tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của tác giả…
- Tóm tắt trị giá nội dung và nghệ thuật của truyện ngắn.
- Bức tranh phố huyện lúc chiều tàn giúp khắc họa rõ nét hơn cuộc sống âm u, tù túng của những người dân nghèo nơi đây.
Thân bài phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn
- Cảnh vật trong bức tranh phố huyện thời khắc chiều tàn: bình dị, thân thiện, thân thuộc nhưng đượm buồn.
- Cuộc sống của người dân nơi đây: lam lũ, khổ cực, nghèo nàn.
- Tâm trạng của nhân vật Liên trong bức tranh đó: buồn, xúc động , đầy cảm thương…
Kết bài phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn
- Nói chung ngắn gọn trị giá và ý nghĩa của tác phẩm.
- Tấm lòng và tình cảm của nhà văn Thạch Lam gửi gắm trong tác phẩm.
- Suy nghĩ của bản thân về số phận của Liên và những con người nơi đây.
Có thể thấy, tác phẩm Hai đứa trẻ của nhà văn Thạch Lam đã ko đi sâu mô tả những xung đột xã hội hay xung đột giai cấp. Tác giả cũng ko để tâm mô tả những gương mặt gớm guốc của những kẻ bóc lột và khuôn mặt bi thương của những kẻ bị áp bức như những tác phẩm trong thời đoạn cùng thời. Thạch Lam đã lựa chọn cho mình một sở thích riêng: nhẹ nhõm, lắng đọng nhưng đậm chất suy tư… Nhà văn đã phác họa bức tranh phố huyện nghèo chân thực trong từng cụ thể với những con người nhỏ nhoi đáng thương, để rồi nêu cao trị giá nhân đạo thâm thúy… Qua việc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta thấy được ước mơ lớn của Thạch Lam là muốn thay đổi cuộc sống ngột ngạt của những con người lao động nghèo khổ….
Trên đây là những tri thức hữu ích từ bangtuanhoan.edu.vn, kỳ vọng đã giúp bạn trong quá trình tìm hiểu về tác phẩm Hai đứa trẻ nói chung cũng như phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn nói riêng. Chúc bạn luôn học tốt!
Phân mục: Hỏi đápt
#Phân #tích #cảnh #phố #huyện #lúc #chiều #tàn #trong #tác #phẩm #Hai #đứa #trẻ
Xem thêm: 8 hướng nằm ngủ theo phong thủy & hướng đặt giường đúng
Bạn thấy bài viết Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ bên dưới để bangtuanhoan.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website bangtuanhoan.edu.vn
Phân mục: Là gì?
#Phân #tích #cảnh #phố #huyện #lúc #chiều #tàn #trong #tác #phẩm #Hai #đứa #trẻ
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” border-radius: 5px; -webkit-border-radius: 5px; border: 2px solid #1c4a97; padding: 10px 20px;”>
Bạn đang xem: Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ tại bangtuanhoan.edu.vn
Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong truyện ngắn Hai đứa trẻ của nhà văn Thạch Lam để thấy giọng điệu rất riêng của Thạch Lam. Đó là tiếng thơ mang giọng văn nhỏ nhẹ, điềm tĩnh, nhiều dư vị nhưng đầy sâu lắng. Hình ảnh phố huyện nghèo với những con người nhỏ nhoi đáng thương đấy thấm đẫm niềm cảm thương thành tâm của nhà văn đối với những người lao động sống quanh quẩn tuyệt vọng. Hãy cùng phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ qua bài viết dưới đây của bangtuanhoan.edu.vn.
Mở bài: “Đối với văn học ko phải là một cách mang tới cho người đọc sự thoát li hay sự quên, trái lại, văn học là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực nhưng chúng ta có, để vừa tố cáo và thay đổi một cái toàn cầu giả dối và gian ác, vừa làm cho người đọc thêm trong sạch và phong phú hơn” (Thạch Lam)
Viết “Hai đứa trẻ”, Thạch Lam đã nỗ lực trình bày niềm thương cảm xót xa cho những người sống kiếp quanh quẩn, u tối và nghèo khổ nơi phố huyện. Trong tác phẩm, ông đã lựa chọn đặt các nhân vật của mình vào khoảnh khắc của một ngày dần trôi. Ngay từ những đoạn trước tiên của truyện ngắn, người đọc đã ấn tượng thâm thúy về bức tranh nhiên nhiên và cuộc sống của con người ở phố huyện lúc chiều tàn. Cùng phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn để cảm nhận trị giá của tác phẩm.
Những nét chính về tác giả và tác phẩm
Trong quá trình phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn hay tìm hiểu trị giá nội dung cũng như nghệ thuật tác phẩm Hai đứa trẻ của nhà văn Thạch Lam, người đọc cần nắm được đôi nét về nhà văn cùng truyện ngắn này.
Đôi nét về nhà văn Thạch Lam
Thạch Lam (1910 – 1942) tên thật là Nguyễn Tường Vinh sau đổi thành Nguyễn Tường Lân, ông còn có bút danh khác là Việt Sinh. Thạch Lam sinh ra ở Hà Nội trong một gia đình công chức nhưng lại có thời niên thiếu sống ở huyện Cẩm Giàng, thuộc tỉnh Hải Dương.
Sau thời kì học tập tới lúc đã trưởng thành, Thạch Lam bén duyên với nghề viết văn và là cây bút chủ chốt của hai tuần báo là “Phong hóa” và “Ngày nay”. Ông đồng thời cũng là cây bút chủ chốt của nhóm “Tự lực văn đoàn” cùng với hai người anh của mình là Nhất Linh và Hoàng Đạo. Nếu như với các nhà văn khác, cụ thể như Nhất Linh và Khái Hưng có thể viết tiểu thuyết chung thì Thạch Lam lại ko, bởi ông sở hữu một chất giọng rất riêng của mình.
Thạch Lam có ý kiến văn học lành mạnh và tiến bộ, đặc trưng có sở trường về truyện ngắn. Trong các tác phẩm truyện của mình, Thạch Lam thường gửi gắm vào đó tình nhân ái tha thiết và thường đi sâu vào khai thác nội tâm của nhân vật. Đồng thời, Thạch Lam cũng trình bày đặc tài lúc tạo nên sự liên kết thuần thục giữa hai yếu tố hiện thực và thi vị trữ tình.
Mỗi một tác phẩm ra đời, Thạch Lam luôn mong muốn người đọc có thể cảm thu được tình cảm thành tâm và trái tim mến thương nhưng ông dành cho những phận người sống phải đương đầu với những biến động của cuộc đời. Những điều đó đã được Thạch Lam trình bày trong một số tác phẩm tiêu biểu của ông như: “Gió đàu mùa” (1937), “Nắng trong vườn” (1938), “Sợi tóc” (1942), “Hà Nội băm sáu phố phường” (1943).
Giới thiệu truyện ngắn Hai đứa trẻ
Truyện ngắn “Hai đứa trẻ” là một tác phẩm được trích từ tập truyện “Nắng trong vườn” (1938). Đây là một tác phẩm viết xoay quanh cuộc sống của những người dân khốn khó bên ga tàu nơi phố huyện nghèo. Trong số những người đó, hai chị em An, Liên là những nhân vật trung tâm của sự trình bày của tác giả.
Cuộc sống của An và Liên hằng ngày diễn ra với những công việc thân thuộc tưởng chừng tới nhàm chán. Đối với hai chị em, đoàn tàu đi qua phố huyện chính là thú vui nhỏ nhỏ nhưng họ có được. Hình ảnh đoàn tàu đấy cũng là hình ảnh kết thúc câu chuyện để lại bao trằn trọc, suy tư ko chỉ đối với nhân vật nhưng còn với nhà văn và người đọc…
Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ
Trong quá trình phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ, người đọc cần nắm được bức tranh tự nhiên, phong vị sinh hoạt cũng như hình ảnh những con người nhỏ nhỏ tuyệt vọng nơi đây.
Bức tranh tự nhiên lúc chiều tàn nơi phố huyện
Lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta thấy quang cảnh phố huyện hiện lên trong vòng thời kì chiều tối với những mô tả về âm thanh và màu sắc của một miền phố nhỏ:
“Tiếng trống thu ko trên cái chòi của huyện nhỏ; từng tiếng một vang ra để gọi buổi chiều. Phương tây đỏ rực như lửa cháy và những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn. Dãy tre làng trước mặt đen lại và cắt hình rõ rệt trên nền trời”.
Những từ ngữ “từng tiếng một”, hình ảnh “hòn than sắp tàn” và cả dãy tre khuất núi trong chiều muộn gợi một cái gì đó leo lét, ủ ê. Quang cảnh hiện hữu trong âm thanh và màu sắc đấy là một quang cảnh đượm buồn trước thời kì dần tàn. Trong thời khắc này, những sự vật vẫn hiện hữu nhưng sao âm thanh như càng gợi lên một cái gì thưa vắng, buồn tênh.
Đó là âm thanh “vang vọng tiếng ếch nhái kêu ra ngoài đồng ruộng theo gó nhẹ đưa vào”. Sự thưa vắng và buồn tênh tới nỗi người ta còn có thể dễ dàng nghe thấy tiếng “muỗi đã mở đầu vo ve” giữa một ko gian rộng lớn – Nơi có sự tồn tại của rất nhiều sự vật nhưng lại là sự tồn tại của thinh lặng.
Bức tranh sinh hoạt của phố huyện cụ thể và sinh động
Quang cảnh của phố huyện buổi chiều tàn được gợi ra với những xúc cảm man mác trước khoảnh khắc của ngày tàn. Thế nhưng, lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta còn thấy nỗi buồn đấy ko chỉ trình bày qua bức tranh tự nhiên nhưng nó còn lan sang cả bức tranh của đời sống sinh hoạt của người dân phố huyện.
Trong thời khắc buổi chiều nhuộm lên vạn vật, phố huyện xuất hiện với viễn cảnh phiên chợ đã tan và “trên đất chỉ còn thấy rác rưởi, vỏ bưởi, vỏ thị, lá nhãn hay lá mía”, “vài người bán hàng thì về muộn đang thu xếp hàng hóa”. Đã vậy, ko gian đấy còn có “một mùi âm ẩm bốc lên, hơi nóng của ban ngày lại lẫn với mùi cát bụi thân thuộc”.
Con người xuất hiện trong ko gian cũng ko tạo điều kiện cho nó trở thành khá khẩm hơn. Đó là hình ảnh của “mấy đứa trẻ em nhà nghèo ở ven chợ cứ cúi lum khum trên mặt đất đi lại tìm tòi hay nhặt nhạnh những thanh nứa, thanh tre hay bất kỳ cái gì đó có thể dùng được của những người bán hàng để lại…”
Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn để thấy đó là hình ảnh của mẹ con chị Tí đi dọn hàng nước tạm thời ở gốc cây để mong đợi có người phu gạo hay phu xe, mấy chú lính lệ hay người thân thầy thừa có thể sắm giúp điếu thuốc lào hay uống bát nước chè tươi. Đó là sự xuất hiện của bà cụ Thi điên với tiếng cười khanh khách hay có thói quen tới sắm rượu ở quán nhỏ của Liên. Đó còn là những ánh sáng leo lét trong nhà bác phở Mĩ hay nhà ông Cửu – nó leo lét tới nỗi chỉ có thể khiến “cát nhấp nhánh từng chỗ và đường mấp mô thêm bởi những hòn đá nhỏ một bên sáng, một bên tối”. Góp vào bức tranh của cuộc sống sinh hoạt của con người ở phố huyện còn là hình ảnh “Liên ngồi lặng im bên mấy quả thuốc sơn đen”.
Lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta thấy tất cả những hình ảnh kể trên như gợi lên quang cảnh của cuộc sống vất vả, khốn khó, nghèo túng và tẻ nhạt. Cuộc sống đấy cứ lặp đi lặp lại hằng ngày như một sự mặc định, gán ghép vào cuộc đời của những người nơi đây và họ cứ thế tiếp tục nó từ ngày này qua tháng khác. Quang cảnh ngày tàn, chợ tàn cứ thêm hiện rõ dưới những câu chữ của Thạch Lam và cũng làm hiện lên trong cảnh đó sự sống của những kiếp người tàn.
Trong thời khắc buổi chiều dần tối, nhịp sống của con người diễn ra một cách đơn điệu, buồn tẻ với những hành động, việc làm thân thuộc và hình như họ cũng chẳng mảy may hay tha thiết thay đổi. Tất cả những gì thuộc về lặng lẽ, cam chịu dường như in hình rõ rệt lên từng đường nét, cụ thể về cuộc sống sinh hoạt của con người nơi đây.
Hình ảnh của Liên trong thời khắc chiều tàn ở phố huyện
Quang cảnh của phố huyện vắng lặng và cảnh sống sinh hoạt của con người lầm lũi diễn ra dưới sự quan sát của nhân vật Liên – một nhân vật có một đời sống tâm trạng rất đỗi nhạy cảm.
Lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta thấy ngay từ lúc xuất hiện, Liên đã xuất hiện với hình ảnh đầy ấn tượng: “đôi mắt chị bóng tối ngập dần đầy”. Chứng kiến những chuỗi ngày diễn ra ko gì khác lạ nhiều với nhau và nhất là lúc quan tâm tới thời kì của một ngày sắp tàn, Liên cũng cảm thu được “cái buồn của chiều quê cứ thấm thía vào tâm hồn thơ ngây của chị”. Liên ko thể lí giải ngọn ngành về lí do của nỗi buồn đó nơi mình. Chị “ko hiểu sao” nhưng có nhẽ vì bị cái buồn ở quê bủa vây, bao kín nên hẳn đó là nguyên nhân nhưng “chị thấy lòng buồn man mác trước cái giờ phút của ngày tàn”.
Thế mới thấy, cái đói, cái nghèo có sức mạnh như thế nào lúc gieo rắc vào lòng con người những tâm trạng, nỗi niềm lớn hơn cả tuổi tác. Nó khiến gương mặt Liên luôn phảng phất nỗi buồn, những nỗi buồn mập mờ nhưng cứ dằng dai, đeo bám lấy tâm hồn con người. Cái đói, cái nghèo đấy cũng chính là “thủ phạm” cướp đi một phần tuổi thơ của Liên, bao thú vui ước mơ của cô cũng vì đó nhưng tàn lụi, heo hắt như buổi chiều tà nhưng cô chứng kiến…
Sống mang trong mình tâm trạng, nỗi niềm như một người có nhiều trải nghiệm, đó có nhẽ là do hoàn cảnh nhưng Liên gánh vác. Điều này đã khiến Liên trưởng thành hơn so với thế hệ của mình. Cũng vì hoàn cảnh nên ở Liên có những tính cách rất đáng quý. Do bố mất việc và gia đình Liên phải chuyển từ Hà Nội để về phố huyện sinh sống. Để có thể trang trải cuộc sống của gia đình, mẹ Liên làm thuê việc hàng xáo và ủy quyền chị em Liên một gian hàng tạp hóa nhỏ thuê của người khác để giao thương. Đó là “shop tạp hóa tí xíu […] thuê lại của bà lão móm, được ngăn ra bằng một tấm phên nứa dán giấy nhật trình”. Ngày ngày đảm nhiệm công việc đấy, Liên đã cho thấy sự đảm đang của mình lúc biết vun vén cho gian hàng và trông coi nó rất cẩn thận:
“Liên đếm lại những phong thuốc lào, xếp vào hòm những bánh xà phòng còn lại, vừa lẩm nhẩm tính tiền hàng […] Liên khóa vội tráp tiền với một chiếc chìa khóa chị đeo vào cái dây xà tích bạc ở thắt lưng”.
Ko chỉ là người đảm đang trong gia đình, nhưng lúc được sống và xúc tiếp với mọi người trong phố huyện Liên cũng là một cô gái có tấm lòng nhân hậu và biết quan tâm tới người khác. Liên “trông thấy động lòng thương” lúc nhìn mấy đứa trẻ em nhà nghèo nhặt nhạnh, tìm tòi những thứ có thể còn dùng được nhưng những người bán hàng khác bỏ lại trên đất.
Liên cũng quen với giờ giấc dọn hàng của mẹ con chị Tí nên đã rất dễ nhìn thấy “Sao hôm nay chị dọn hàng muộn thế?”. Và dù trong lòng run sợ ko dám nhìn mặt bà cụ Thi điên, Liên vẫn “biết tính bà, chị lẳng lặng rót một cút rượu ti đầy đưa cho cụ”. Những bộc lộ đó của Liên đã cho thấy cô dường như rất đồng cảm và thấu hiểu cho cuộc sống của con người ở phố huyện.
Dù bản thân mình cũng có cuộc sống ko khá hơn họ chút nào nhưng Liên vẫn dịu dàng dành thiện cảm cho những con người đấy và sẵn sàng đồng hành cùng với họ trong cuộc sống lay lắt, mờ mịt ở phố huyện nghèo. Trong quá trình phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta nhận thấy rằng với đời sống nội tâm có chiều sâu như Liên cũng là lí do khiến cô trở thành nhạy cảm với hành trình của đoàn tàu trong đêm tối với một niềm mong mỏi, hi vọng về một điều gì đó tươi tỉnh, sáng trong hơn cho cuộc đời của mình và những người xung quanh…
Nhận xét tác phẩm lúc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn
Theo tổng thể truyện ngắn, dường như “Hai đứa trẻ” luôn đong đầy niềm cảm thương thành tâm nhưng nhà văn Thạch Lam dành cho những phận sống trong nghèo túng, khuất lấp trong tối tăm và mòn mỏi hy vọng những điều mới mẻ, tươi sáng hơn cho cuộc đời. Đó là những mong ước tuy giản đơn, mộc mạc nhưng nhà văn rất đỗi trân trọng vì là những ước muốn chính đáng nhưng họ rất thiết tha.
Về phương diện nghệ thuật, truyện ngắn của Thạch Lam là truyện có tình tiết khá đơn giản. Đặc trưng, nhà văn đã phát huy khả năng liên kết khôn khéo những cụ thể đối lập giữa bóng tối và ánh sáng để mô tả cảnh vật cũng như tâm trạng của con người. Ngoài ra, việc sử dụng tiếng nói mang ý nghĩa tượng trưng và lời văn giàu xúc cảm đã góp phần ko nhỏ trong việc giúp tác giả chuyển tải những nỗi niềm của mình trong tác phẩm.
Kết bài: Tóm lại, phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn để thấy đây là một bức tranh mang nỗi buồn man mác… Nỗi buồn đấy hiện diện ở bức tranh tự nhiên, bức tranh của cuộc sống sinh hoạt và trong nỗi lòng của con người. Tuy nhiên, dù cuộc sống có nghèo túng và tưởng chừng sẽ chìm khuất vào bóng tối, con người nơi đấy vẫn có những tấm lòng đáng quý và những mong ước đáng trân trọng…
Dàn ý phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ
Để giúp các em cảm thu được trị giá nội dung và nghệ thuật của tác phẩm trong quá trình phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, dưới đây là dàn ý ngắn gọn cho chủ đề trên.
Mở bài phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn
- Giới thiệu nhà văn Thạch Lam và tác phẩm Hai đứa trẻ là truyện ngắn tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của tác giả…
- Tóm tắt trị giá nội dung và nghệ thuật của truyện ngắn.
- Bức tranh phố huyện lúc chiều tàn giúp khắc họa rõ nét hơn cuộc sống âm u, tù túng của những người dân nghèo nơi đây.
Thân bài phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn
- Cảnh vật trong bức tranh phố huyện thời khắc chiều tàn: bình dị, thân thiện, thân thuộc nhưng đượm buồn.
- Cuộc sống của người dân nơi đây: lam lũ, khổ cực, nghèo nàn.
- Tâm trạng của nhân vật Liên trong bức tranh đó: buồn, xúc động , đầy cảm thương…
Kết bài phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn
- Nói chung ngắn gọn trị giá và ý nghĩa của tác phẩm.
- Tấm lòng và tình cảm của nhà văn Thạch Lam gửi gắm trong tác phẩm.
- Suy nghĩ của bản thân về số phận của Liên và những con người nơi đây.
Có thể thấy, tác phẩm Hai đứa trẻ của nhà văn Thạch Lam đã ko đi sâu mô tả những xung đột xã hội hay xung đột giai cấp. Tác giả cũng ko để tâm mô tả những gương mặt gớm guốc của những kẻ bóc lột và khuôn mặt bi thương của những kẻ bị áp bức như những tác phẩm trong thời đoạn cùng thời. Thạch Lam đã lựa chọn cho mình một sở thích riêng: nhẹ nhõm, lắng đọng nhưng đậm chất suy tư… Nhà văn đã phác họa bức tranh phố huyện nghèo chân thực trong từng cụ thể với những con người nhỏ nhoi đáng thương, để rồi nêu cao trị giá nhân đạo thâm thúy… Qua việc phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn, ta thấy được ước mơ lớn của Thạch Lam là muốn thay đổi cuộc sống ngột ngạt của những con người lao động nghèo khổ….
Trên đây là những tri thức hữu ích từ bangtuanhoan.edu.vn, kỳ vọng đã giúp bạn trong quá trình tìm hiểu về tác phẩm Hai đứa trẻ nói chung cũng như phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn nói riêng. Chúc bạn luôn học tốt!
Phân mục: Hỏi đápt
#Phân #tích #cảnh #phố #huyện #lúc #chiều #tàn #trong #tác #phẩm #Hai #đứa #trẻ
Xem thêm: 8 hướng nằm ngủ theo phong thủy & hướng đặt giường đúng
Bạn thấy bài viết Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ bên dưới để bangtuanhoan.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website bangtuanhoan.edu.vn
Phân mục: Là gì?
#Phân #tích #cảnh #phố #huyện #lúc #chiều #tàn #trong #tác #phẩm #Hai #đứa #trẻ
[/box]
#Phân #tích #cảnh #phố #huyện #lúc #chiều #tàn #trong #tác #phẩm #Hai #đứa #trẻ
Bạn thấy bài viết Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ bên dưới để bangtuanhoan.edu.vn có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website bangtuanhoan.edu.vn
Nhớ để nguồn: Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong tác phẩm Hai đứa trẻ tại bangtuanhoan.edu.vn
Chuyên mục: Kiến thức chung